Editor: Kinh Thuế 
Có lẽ là cô nghe nhầm. 
Yên lặng tựa trên tường, cô nghe tiếng gió không ngừng thổi lao xao, ngắm nhìn lá cây chao lượn sau đó đáp xuống mặt đất, không lâu sau mọi người đi ra ngoài, chắc chắn, bọn họ đã thu dọn tốt, tất nhiên không cần cô. 
Mà Trình Vũ tên gầy như gậy trúc kia hai mắt lại phát sáng nhìn cô, giống như bình thường nhìn thấy vàng, chỉ kém chạy tới trước mặt cô chảy nước miếng. 
Cô không muốn tiếp tục làm lưu manh, nên không cần tiểu đệ. 
Đợi khi Dư Dịch ra, trong này đã không còn chút quan hệ gì với cô nữa, cho nên, tiếp theo cô có thể về nhà, lấy tay xoa nhẹ mặt, trên mặt dường như vẫn còn hơi thở tên sắc lang kia phả ra, lông mày nhíu chặt lại, cô chà chà cánh tay của mình, quả nhiên là thô to vô cùng giống đùi. Hừ, cũng may cho tên kia không nói thành giống như chân gì đó nếu không hắn tuyệt đối không đơn giản là bị cô đánh cho lệch miệng đâu. 
Bước đi thật nhanh, thân thể cồng kềnh trong quá khứ đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nhìn qua thịt thừa trên người cô cũng giảm đi chút ít. Có điều, quãng thời gian giảm béo này thật sự quá tàn khốc, cực cực kì tàn khốc, nhưng cô sẽ chịu đựng được. Nhiều chuyện đã xảy ra, cô vượt qua được cho nên, chuyện như vậy với cô mà nói, có lẽ rất khó khăn nhưng cũng không khiến cô bi quan hay tuyệt vọng. 
Cả đám khẽ liếc nhìn nhau, trong mắt đều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109172/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.