Người này, đã lâu không gặp, bây giờ lại bị giam ở đây.
Không phải tên này nghĩ cô muốn làm nữ mập cứu anh hùng chứ, có điều, ngoại hình của anh ta một chút cũng không quan hệ được với từ anh hùng, người gầy như cây gậy trúc, gió khẽ thổi thôi cũng ngã xuống mất.
“Sao lại là cô?” Cậu ta cuối cùng cũng nhìn rõ người đứng trước mặt mình, thân thể mập mạp kia, dáng người trên dưới tròn xoe kia, hai mắt híp lại sẽ thành một đường chỉ mảnh kia, cùng từ xinh đẹp có quan hệ xa cách một vạn tám nghìn dặm kia, nhìn vẻ ngoài khác biệt đó, khiến cho mặt hắn hết hồng lại thành trắng bệch cuối cùng lại thành một mảnh đỏ bừng. Sắc mặt không ngừng biến đổi giống như cái bảng pha màu.
Lần đầu tiên Dư Châu được chứng kiến sắc mặt một người thay đổi nhanh như vậy, cô khoanh hai tay lại trước ngực, nhàm chán nhìn nam sinh dưới đất kia.
“Sao lại không thể là tôi?” Cô hỏi lại, giọng điệu cực kì lạnh lùng, nghe không chút tình cảm nào.
“A, cô là sắc lang.” Cây gậy trúc che hai tay bảo vệ trước ngực mình, môi khô nứt run rẩy, toàn thân cũng không ngừng lẩy bẩy.
“Ta sẽ không để ngươi được như ý, đồ sắc lang, Trình Vũ ta thà chết cũng không khuất phục.” Ngón tay dài nắm thật chặt thân thể siết lấy bộ đồng phục bình dân càng khiến thân thể cao gầy thêm phần yếu đuối.
Sắc lang, cô còn chưa thèm làm gì với anh ta đâu đã bị nhận định là lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109167/quyen-1-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.