Editor: Kinh Thuế
“Cá Kình, hôm nay là hội nghị hội học sinh thường kỳ, sao cậu còn chưa thông báo cho Sâm học trưởng, có cần tôi nghĩ hộ xem nói như thế nào không?” Không rõ là ai lại nói bên tai cô.
Tiếp tục nhắm mắt, dường như bây giờ cô mới hay những người béo, có thể ngồi sẽ không đứng, miễn là không ầm ĩ như giờ là tốt nhất.
“Cá Kình, tôi cảm thấy cậu nên cầm thư tình, thổ lộ tình cảm của mình trước mặt mọi người, như vậy nhất định Sâm học trưởng sẽ đồng ý.”
Ngu ngốc, Dư Châu trong lòng mắng thầm lại cố nhịn xuống, lời nói đã chực tuôn ra đến miệng rồi, sao có thể giống loài ruồi vo ve vậy chứ, ồn ào muốn chết đi được.
“Cá Kình, thời gian không còn nhiều nữa, cậu nên sớm chuẩn bị một chút, nếu không sẽ bị Thẩm Vũ Âm chiếm mất vị trí đấy, rõ ràng là dân thường, có tư cách gì đứng trong hội quý tộc chứ, nếu không phải có Sâm học trưởng, con bé đó không biết còn đang ngốc ở chỗ bình dân nào nữa, thân phận của cậu rõ ràng cao hơn cô ta, cho nên chắc chắn sẽ không thua đâu.”
Thẩm Vũ Âm là ai? Dư Châu ngước mắt lên, nhớ lại lời nói của cây sào trúc kia gọi Tiểu Âm, thì ra, chính là cô ta, trách không được ánh mắt cô ta nhìn cô thật kì quái, hóa ra là tình địch, có điều, lấy thể người của Dư Châu này, cũng không thể xưng là tình địch được.
“Cá Kình, tôi thật không hiểu con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109150/quyen-1-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.