Cô thả tay mình xuống, chuẩn bị thay quần áo đi học, ngôi trường kia, kì thật vẫn có chút lúng túng, bởi đa số môn học cô đều nghe không hiểu, nhưng, được ngồi học vẫn có một cảm giác rất hưởng thụ, cô đang cố gắng thích ứng, thích ứng để có thể là Dư Châu.
Thay đồng phục, trong gương vẫn là một gương mặt mập mạp, không biết có phải cảm giác của cô sai hay không, cảm giác khuôn mặt này so với quá khứ đã gầy đi một chút, hai mắt khi nheo lại cũng có thể mở to hơn một chút, có điều, nhìn kĩ lại gương mặt này, cũng không đến nỗi quá xấu, thậm chí, còn có chút đáng yêu, tuy nhiên, đây là do những bạn bè tốt tính nhận xét.
Cô cũng không chọn mặc váy, đôi chân như vậy lộ ra tuyệt đối không phải chuyện đẹp mắt gì.
Ngồi trên xe, quả nhiên, đã gầy đi một chút mà, xem đi, không bị kẹp cửa xe nữa. Môi khẽ nhếch mỉm cười, khuôn mặt trắng nõn dường như được ánh mặt trời âu yếm, có chút mượt mà sáng bóng.
“Đúng là gầy đi một chút rồi.” Dư Dịch nhéo nhéo khuôn mặt cô, đôi mắt cũng loan loan ý cười, trên mặt một mảnh ôn nhu không chút tạp chất, anh ấy thực ra cũng là một người anh trai rất tốt.
“Đúng vậy, em sẽ cố gắng, từ nay về sau sẽ ngày một gầy đi.” Cô quay đầu nhìn ra ngoài, tuy âm thanh rất nhẹ, nhưng lại cực kì kiên định, đúng vậy cô sẽ cố gắng, nhất định sẽ.
Dư Dịch nhìn ánh mặt trời rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109141/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.