Nhìn xuyên qua cửa sổ, cô nhìn đến hai thiếu niên đang đứng bên ngoài, lúc này, bên cánh cửa sổ bên cạnh cũng chen chúc rất nhiều người.
Đương nhiên, đều là nữ sinh. Trong phòng học tràn ngập ánh sáng, lần này hoàn toàn bị che lấp hơn nửa.
“Viêm học trưởng thật đẹp trai còn co Gia Dật học trưởng, nếu bây giờ nhảy xuống, bọn họ liệu có đỡ tôi không, nếu thật, tôi sẵn sàng nhảy.”
“Vô nghĩa, nếu là tôi tôi cũng nhảy.”
Dư Châu liếc nhìn bên dưới, nhìn thâm mình vững chãi như núi của mình, nếu cô cũng nhảy xuống thì sẽ thế nào nhỉ?
Hai người con trai kia sẽ cùng bị đè chết nha, có lẽ còn có cô nữa, cho nên, loại chuyện này cô tuyệt đối không cần nghĩ mà làm.
Ngoài ý muốn, cô dường như nhìn thấy ánh mắt nhìn lên của Tả Tư Viêm cùng Gia Dật, đều đang tập trung trên người mình, mục tiêu cực kì rõ ràng, cô xoay người, quay lại bàn của chính mình.
Dù lớn như voi, cô cũng không muốn biến mình thành động vật trong sở thú.
Vũ hội, Đan Tương Tư hy vọng cô có thể tham gia, đáng tiếc, cô không có tâm tình nào, thời gian này, cô thà đọc nhiều hơn vài quyển sách còn hơn, cái danh từ ngu ngốc (bao cỏ) thật khó nghe.
Hiện tại bổ sung, còn chưa muộn, bởi vì cô còn rất trẻ nhé.
Về phần mấy cái vũ hội nhàm chán gì đó, ai thích thì đi mà tham gia, Kính Nguyệt Sâm, Đan Gia Dật hay Tả Tư Viêm, đương nhiên còn có anh trai của cô, đấy là chuyện của bọn họ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/1527/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.