Bà lau nước mắt, quay vào nhà, con gái không cần bà nữa, bà đúng là một người mẹ thất bại mà.
Dư Châu nhìn thấy có chút bất đắc dĩ, đôi lúc thở phì phò, cô nhìn vẻ mặt tủi thân của Hứa Nhu liền đoán được bà đang nghĩ gì, có điều, bây giờ cô không có tâm tình đi dỗ dành bà được, cô muốn giảm cân thân thể béo phì này trước rồi nói sau, cũng không phải vì muốn theo đuổi xinh đẹp, cô chỉ hi vọng mình không cần đi một cước lại nghỉ một bước, còn có thể bị ngã xuống bất cứ lúc nào, ở đây khá tốt, đều là đất bằng nhưng bên ngoài tất nhiên không được vậy, cô không muốn vì béo mà không thể di chuyển.
Nửa giờ lại qua, cô mệt chết đi được, toàn thân trê dưới đều là mồ hôi, không biết lần này có giảm được chút mỡ nào không.
Tựa vào trên cây, mồ hôi trên trán cô không ngừng chảy xuống, sau đó nhờ gió thổi khô rất nhanh, cô quẹt tay lau đi chút mồ hôi, lại kéo vòng cổ hình giọt nước kia ra nhìn.
“Ngươi đi theo ta xuyên qua phải không?” Hai mắt bị thịt chèn ép thành bé lại, chỉ hở ra một khe nhỏ, bên trong sóng mắt nhu hòa, sạch sẽ trong trẻo làm người ta nghĩ đến Thiên Sứ.
Có vẻ, nếu cô là Thiên Sứ, chắc cũng đã rớt trên mặt đất rồi, mới có thể biến thành cái bộ dáng này, thật sự có thể hình dung bằng bốn chữ vô cùng thê thảm.
Cô cất kỹ lại vòng cổ, nghỉ ngơi một chút rồi chuẩn bị đi tắm rửa một thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/1509/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.