Vào một buổi sáng nọ, khi mà Tề Gia thôn vẫn còn tối đen. Xa xa chỉ có vài tiếng gà gáy vang, Úc Đình Phương đã khoác thêm áo, chậm rãi di chuyển xuống giường. Trượng phu Hoàng Bàn của nàng nheo mắt liếc nhìn, trở mình tiếp tục ngủ say.
Không nỡ lãng phí dù chút tiền dầu thắp, Úc Đình Phương loay hoay trong căn phòng tối đen như mực tìm nhặt quần áo dơ. Cho dù đã phủ thêm một lớp áo khoác dày cộm, thế mà vừa kéo cửa ra một khắc Úc Đình Phương liền xuýt xoa hít vào một hơi khí lạnh. Ngày đông phương Bắc lạnh thấu xương, nhà tranh vách lá không thể nào chịu nổi, lúc này lẽ ra nàng phải thuộc về ổ chăn ấm áp, nhưng trong nhà củi cần người chẻ, cơm cần người nấu, đồ dơ cần người giặt. Chút lạnh lẽo buổi sớm mai này đối với Úc Đình Phương mà nói vốn không đáng nhắc tới.
Nàng mò mẫm đến phòng bếp, thò tay thăm chừng vại gạo, một cảm giác mát lạnh -- vại gạo đã thấy đáy. Úc Đình Phương thở dài, vét những hạt gạo cuối cùng nấu một bát cháo loãng, gom góp chút đồ vụn vặt hấp thêm mấy cái bánh ngô -- đây cũng chính là bữa sáng. Úc Đình Phương như nghĩ đến điều gì, bước nhanh tới ổ gà sờ sờ, nhưng lại chẳng tìm thấy gì cả. Lúc này nàng mới đột nhiên nhớ ra hai con gà mái cuối cùng hôm qua đã bị Hoàng Bàn mang đi mất rồi.
Làm xong điểm tâm trời cũng vừa sáng, Úc Đình Phương lấy một chậu nước ra giặt quần áo. Nước lạnh đến nỗi ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-liep-ho-va-tieu-kieu-the/232459/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.