*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tề Cửu nằm trên tuyết, móc từ trong ngực ra một bình rượu nhỏ, nhấp một ngụm, sau đó thuận tay đưa cho tiểu Tề Cẩn.
"Nương ơi, mấy con nai ngốc sao còn chưa ra tới vậy?"
Tề Cẩn cầm lấy bình rượu nhỏ nhấp một ngụm, lập tức cả người nóng lên. Nó hết kiên nhẫn xoa xoa cái mũi bị đông lạnh đến đỏ bừng, nhỏ giọng nói thầm.
Trên đầu Tề Cẩn đội cái đầu nai sinh động như thật. Nó nghe nương nói, thứ này là gia gia tự tay làm ra.
Gia gia đưa nó cho nương, nương lại đưa nó cho mình. Cái mũ này với nó mà nói có ý nghĩa rất đặc biệt.
"Suỵt, đừng vội con ạ." Tề Cửu ra dấu im lặng trấn an khuê nữ, tiếp tục nằm im trong tuyết chờ con mồi xuất hiện.
Tề Cẩn chán muốn chết ngáp một cái. Ngày mai đã là 30 tháng Chạp, tuy rằng tuyết rơi dày đặc nhưng mới sáng sớm tinh mơ nó đã bị nương xách lên núi, với ý nghĩ là có thể bắt được con gì đó để ngày mai ăn mừng năm mới. Nhưng hiện giờ xem ra, rõ ràng là chả có cái gì để bắt.
"Cẩn Nhi mau nhìn! Có nai!" Tề Cửu hưng phấn đẩy đẩy con gái đang thất thần, đưa cung tên cho Tề Cẩn. Tề Cẩn vội vàng đứng dậy, ưỡn người, nín thở ngưng thần, kéo dây cung.
"Vèo" một tiếng, mũi tên của Tề Cẩn bay ra ngoài, chỉ xuyên qua đuôi nai.
Tề Cẩn mất mát buông cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-liep-ho-va-tieu-kieu-the/1013809/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.