Chớp mắt đã đến giữa mùa hạ.
Thân thể Úc Đình Phương sau khi trở về từ quỷ môn quan ngày một khỏe mạnh hơn, uống thuốc Bạch Y kê cho tinh thần càng tốt hơn nữa, lại được Tề Cửu ngày ngày hầm canh bồi bổ, nhìn khí sắc trên mặt nàng và cả hành động của nàng, rõ ràng đã tốt hơn cả lúc chưa mang thai.
Tề Cửu qua chỗ Liên Đông Sinh chơi, vẻ mặt vừa thẹn thùng lại kiêu ngạo nói cho nàng biết nương tử mình cũng đã có mang. Liên Đông Sinh và Phù Nương đều mặt mày mừng rỡ, nói chờ hài tử xuất thế các nàng nhất định phải tự mình đi đưa giày đầu hổ mũ đầu hổ. Tề Cửu cười đáp, đáy lòng lại nghĩ "Con ta vốn chính là hổ thật uy phong lẫm lẫm, mang mấy cái kia lên nhất định sẽ càng đáng yêu."
Một đêm trăng sáng vằng vặc, Tề Cửu và Úc Đình Phương ở trong tiểu viện ngắm trăng. Úc Đình Phương ưỡn bụng, ngồi lệch trên ghế nhìn những ngôi sao chớp nháy liên tục bên cạnh trăng sáng, Tề Cửu ngồi bên cạnh dùng quạt hương bồ quạt gió xua muỗi cho nàng, hai người lần lượt chuyện trò.
"Đại miêu, đêm qua ta nằm mơ thấy con ta." Úc Đình Phương híp mắt, xoa xoa đầu Tề Cửu.
"Mơ thế nào," Tề Cửu cười vui vẻ, "Tiểu tử thúi đang làm gì?"
"Không phải nhi tử, mà là khuê nữ. Ta mơ thấy con bé ở trên núi xưng vương, nào là tiểu hồ ly, nai con, hươu con đều cúi đầu xưng thần dưới chân nó, uy phong lắm." Úc Đình Phương cười, tay xoa cái bụng bự.
"Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-liep-ho-va-tieu-kieu-the/1013800/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.