Nghe được một tràng tiếng gõ cửa, Úc Đình Phương ngẩng đầu đang vùi vào sách, đứng dậy đi mở cửa.
"Trang Tân? Có chuyện gì không?" Người đến là một vị tiên sinh cộng sự ở học đường. Nam tử được gọi là Trang Tân đưa mắt liếc nhìn bên trong. Úc Đình Phương đứng trước cửa chặn hắn ở bên ngoài.
"Hôm nay là ba mươi tháng Chạp, cô nương... chỉ ở một mình thôi sao?" Trang Tân nhìn chằm chằm Úc Đình Phương, vẻ mặt không tin nổi.
Úc Đình Phương không trả lời hắn, trên mặt vẫn lạnh lùng.
"Ấy..." Trang Tân bỗng nhiên ý thức được mình có chút mạo phạm, vội vã chắp tay, "Thứ cho tại hạ thất lễ."
"Không sao, có chuyện gì à?"
Trang Tân cười đắc ý, từ trong lồng ngực lấy ra một chiếc hộp bằng đồng. Mở ra, bên trong là một phần sủi cảo.
Úc Đình Phương sững sờ, cười nhạt nhận lấy, "Cảm ơn."
"Không cần cảm ơn! Nếu như cô nương ăn không đủ thì ở nhà ta còn nhiều lắm, bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh cô tới nhà ta!"
Trang Tân lại tiếp tục nói với Úc Đình Phương đôi ba câu ỡm ờ, trong lời nói tỏ ý muốn vào ngồi một chút. Úc Đình Phương vờ như không hiểu, thấy Trang Tân vẫn không có ý định rời đi thế là nàng chủ động hạ lệnh đuổi khách. Thấy Trang Tân đi rồi nàng mới thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa khóa trái từ bên trong, mở hộp đồng trong tay ra sau đó để tạm bên cạnh, cũng không có ý muốn ăn.
Nàng bị dị ứng với hành hẹ. Trừ cha mẹ nàng ra, ở ngoài cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-liep-ho-va-tieu-kieu-the/1013768/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.