Editor: Kaori Hương
Diêm Dục Nghiêu quay đầu, “Mua thức ăn.”
“À?!”
③③③
Chỉ Dung ngồi trên xe, nhìn về phía Diêm dục Nghiêu đang lái xe.”Anh biếtsiêu thị ở đâu sao?” Không phải anh ở Bắc Bộ sao? Tại sao lái xe đi nơinày còn quen thuộc hơn của cô ở đây??
“Anh cũng từng ở chỗ này.” Anh cũng có công ty nhỏ ở gần đây, cũng từng giám sát, tất nhiên hoàn cảnh ở nơi này sẽ không xa lạ.
“À.” Chỉ Dung gật đầu, khó trách anh không có không quen đường ở đây.
Thật không công bằng, có lúc cô rời cửa hơi xa cũng bị lại đường, ai bảođường nơi này quá phức lại, hơn nữa cô lại không hay ra cửa, cho nênbình thường không có chuyện gì gấp gáp thì sẽ chỉ đến mua đồ ở gần đó,tránh cho có lúc không tìm được đường về nhà, vậy thì thật mất mặt
“Đến.” Diêm Dục Nghiêu tìm được một chỗ đậu xe, kỹ thuật lái xe đi vào caosiêu, khiến Chỉ Dung kinh thán (kinh ngạc + thán phục) không thôi.
Thật là lợi hại! Tại sao cô không luyện được kỹ thuật như thể này? Chỉ Dung thương tiếc vì sự ngu dốt của bản thân.
“Xuống đây đi.” Diêm Dục Nghiêu lôi cô đang ngẩn người xuống xe, đi tới siêu thị không nhỏ phía trước.
Đi vào, Diêm Dục Nghiêu liền cầm xe đẩy, dắt theo Chỉ Dung đi về khu rau dưa.
Anh không nghĩ ngợi chọn luôn rau dưa anh muốn, thì thấy mặt Chỉ Dung thiếu chút nữa thì xụ xuống.
“Nghiêu, tôi không muốn ăn củ cải, cà rốt, cà, mướp đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-nong-bong-cua-tong-giam-doc/3279858/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.