Editor: Ốc Vui Vẻ
Đóng cửa rồi.
Chân Điềm Mật cầm điều khiển từ xa đứng ngoài cửa tiệm cà phê, ấn nút điều khiển đóng cánh cửa sắt bên ngoài. Tối hôm nay cô phải về nhà cha mẹ ngủ cho nên cô đóng cửa tiệm cà phê trước nửa tiếng.
Sau khi xác định cửa đã đóng cẩn thận, cô đi bộ đến trạm tàu điện ngầm gần đó, lên chuyến tàu điện ngầm sau đó bắt một chuyến xe buýt, đi qua vài con phố, trở lại một tòa nhà cũ.
Bởi vì cô phải trông nom việc ở quán cà phê nên ít khi cô về nhà với cha mẹ, nhưng mà từ nhà đến quán cà phê cũng không xa lắm nên thỉnh thoảng cha mẹ cô cũng sẽ đến quán ngồi nói chuyện với cô.
“Cha mẹ, con đã về”. Cô bước vào trong ngôi nhà ấm áp, mẹ đang ngồi trên xích đu đan áo len, còn cha cô rất hứng thú với nấu ăn nên đang làm ổ trên sofa nghiên cứu sách dạy nấu ăn.
“Điềm Mật! Con đã về rồi! Trong bếp có nồi canh gà hầm, để cha lấy cho con một bát”. Cha cô thấy con gái cưng trở lại thì lập tức bỏ sách dạy nấu ăn xuống, vội vã vào phòng bếp.
Mỗi lần cô về nhà đều bị cha mẹ ép ăn nhiều hơn một chút.
“Điềm Mật, con qua đây mẹ đo xem vai rộng bao nhiêu”. Mẹ ngồi bên kia vẫy tay với cô, có lẽ đồ trong tay mẹ là áo len mà mùa đông năm nay cô sẽ mặc.
Chân Điềm Mật ngoan ngoãn đi đến để mẹ cô đo vai, ngực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-ngot-ngao/2315541/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.