*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Qua hai ngày Thời Noãn cảm thấy khỏe hơn hẳn, cả người như được tái sinh.
Mặc dù trong người vẫn còn hơi khó chịu, thỉnh thoảng ở bụng bị đau nhói nhưng vẫn không đến nổi nằm trên giường lăn lộn như ngày đầu tiên.
Thời Noãn không nghiêm trọng hóa vấn đề, dù sao bảy tám năm nay đều như thế nên cô cũng đã quen rồi.
Nhưng Lục Chi Hằng thì không như vậy. Anh luôn nhớ rõ lúc cô đau đớn đến nỗi mặt tái nhợt, tay chân lạnh băng, cả người cuộn tròn khiến lòng anh thắt lại.
Thế nên sau khi dì cả đi rồi anh liền đưa cô đến gặp một bác sĩ đông y nổi tiếng. Đây là người mà Hoắc Minh giới thiệu cho anh. Lúc trước Ôn Ninh từng đến đây, nghe nói là rất có hiệu quả.
Không phải Thời Noãn không muốn đi mà là vì trước đây cô đã từng nhiều loại uống thuốc tây, thuốc đông y nhưng đến lúc đó vẫn đau như thường.
Mà thuốc đông y thì khó uống hơn so với thuốc tây, uống một ngụm là phải ngậm vài viên đường thì mùi thuốc mới không còn nữa.
Thời Noãn làm nũng với anh, "Em thấy đi khám cũng không có tác dụng gì, đã vậy lần nào cũng phải mang về một đống thuốc."
Lục Chi Hằng thuyết phục: "Bác sĩ lần này có tay nghề giỏi, chuyên chữa trị bệnh này, chúng ta cứ đi thử đi, chắc chắn sẽ có hiệu quả."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-ngot-ngao-ha-tang-huu-hanh/2744376/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.