Hai người các cô dọn dẹp chậm chạp, vẫn cứ lề mề ở chỗ ngồi hơn nửa ngày nên bây giờ trong phòng học còn khá ít người.
Cho nên mặc dù giọng Lục Chi Hằng không lớn nhưng câu nói bảo cô tới phòng làm việc đó phát ra vô cùng rõ ràng.
Tống Vi Vi dùng ánh mắt kỳ lạ lẫn phức tạp nhìn Thời Noãn, một tiếng "À" mờ ám kéo dài, nói rõ ý nghĩ.
Thời Noãn lập tức nắm chặt tay cô ấy ở dưới bàn, sốt sắng lắc đầu, ngăn những lời cô nàng sắp thốt ra.
Ở chung được hơn ba năm thế nên hai người rất ăn ý với nhau.
Thời Noãn biết Tống Vi Vi là kiểu người cực kì thích đọc tiểu thuyết tình cảm, hở động não một tý là lại nghĩ đến chuyện thô bỉ, chỉ cần nghe được ba chữ "Văn phòng" (办公室) là xác định trong đầu lại nghĩ đủ thứ chuyện trên trời dưới đất.
Không chừng còn có thể là cảnh người lớn trong văn phòng cũng nên.
Ai da, nghĩ tới đây mặt cô không kiểm soát được lại ửng đỏ lên.
Lục Chi Hằng thấy Thời Noãn không trả lời, bước lại trước bàn các cô, hỏi, "Thời Noãn, lát nữa em bận việc gì sao?"
"Không bận ạ." Thời Noãn nhanh chóng lắc đầu, lấy tốc độ ánh sáng dọn dẹp sách vở, bóp viết bỏ vào trong cặp.
Cô đeo cặp lên vai, nói với Tống Vi Vi, "Vi Vi, tớ đi với thầy Lục trước nha."
"Cậu đi nhanh đi!" Tống Vi Vi phất phất tay, nhìn cô như mẹ già nhìn con, rốt cuộc con gái nhà tôi cũng trưởng thành rồi.
Thời Noãn theo sau Lục Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-ngot-ngao-ha-tang-huu-hanh/148863/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.