Giao thừa.
Bên trong thư phòng của nhà họ Mộc, hương thơm của bút mực nhàn nhạtcùng không khí ấm áp du dương, Mộc Tử Mạt cúi người xuống, tay áo xắnlên một chút, lộ ra tay nhỏ bé như không có xương, bút lông sói bóngloáng màu đen tùy ý múa ở trên giấy đỏ, chỉ chốc lát sau, hai hàng chữto mượt mà xinh đẹp đang nổi lên ở trên giấy: hồng mai tranh cốt NgạoTuyết, đào lý tiếu nhan nghênh xuân.
Mộc Tử Mạt thở ra một hơi,trong đôi mắt sáng lấp lánh mang theo ý cười, tay cô nâng má, ánh mắtchuyên chú mà nóng bỏng , như là nhìn vào tác phẩm xuất sắc nhất củamình.
Vốn là câu đối xuân hàng năm trong nhà đều mua về từ bênngòai, nhưng năm nay Mộc lão đại lại đột phát ý tưởng muốn kiểm tra năng lực của con gái mình, Mộc Tử Ngôn nhất định là không trông cậy đượcrồi, vì vậy nhiệm vụ viết câu đối xuân liền rơi xuống trên đầu Mộc TửMạt.
Vừa bắt đầu Mộc Tử Mạt còn có chút lo lắng cho mình viếtkhông được, bởi vì đây là muốn dán ra ngoài cho người khác xem, cho nêncũng không dám khinh thường, luyện tập thật lâu mới dám viết lên, hàilòng nhìn tờ tác phẩm trước mắt, cô rốt cuộc hơi yên tâm.
Qua loa trau chuốt một chút, chờ cho mực nước phía trên đã khô, liền giao cho Mộc lão đại dán lên, nhiệm vụ liền hoàn thành.
Giữa phòng khách đổi thành một bức tranh chữ "Phúc" thật to, hai bên còntreo lên một đôi nơ trung quốc màu đỏ, bên cạnh ti vi là hai bồn hoathủy tiên màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-ngoai-y-muon/2161194/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.