“Cô ấy lại ở trên kia kìa.”
Rumbold xoa xoa thái dương mình trong khi Rollins quàng chiếc khăn mới qua vai bên ngoài áo chẽn. Chiếc này màu tím, và được gắn gấp đôi lượng huân chương trên chiếc mà cậu mặc gần đây nhất. Một tuần trước, một khối lượng nặng đến vậy trên ngực sẽ khiến cậu ngã nhào. Cậu cố gắng không nghĩ đến những điều cậu đã phải hi sinh để phục hồi được sức mạnh.
“Hoàng hậu lại ở trên ngọn tháp chọc trời, và viết lên những khối đá,” Erik nhắc lại. “Cậu sẽ tha thứ cho tôi nếu tôi đã không đuổi theo cô ấy.”
Rollins rùng mình khi ngọn tháp được nhắc đến.
“Chúng ta nên phong tỏa nơi đó,” Rumbold nói. “Chẳng có gì trên đó ngoài những đám mây, tàn tích đổ nát và những kí ức tồi tệ. Sẽ ra sao nếu cô ấy bị rơi xuống?”
“Có thể cô ấy sẽ bay,” Rollins lầm bầm, trước khi xin thứ lỗi. Giả thiết đó dường như là ý kiến chung của mọi người, đối với cả số phận của bà tiên đỡ đầu cho Rumbold cũng vậy; toàn bộ phần đỉnh tháp đã vụn vỡ và đổ nát sau trận lôi đình của đức vua Hargath, nhưng không một ai nhìn thấy Sorrow sau vụ việc đó, và cũng không có thi thể nào được tìm thấy dưới đống đá vụn đổ nát.
“Ta trông thế nào?” Rumbold hỏi Erik.
“Như một gã khoa trương, tự cao tự đại với mái tóc tồi tệ.” Người cận vệ đáp.
“Hoàn hảo,” Rumbold nói. “Nhà Woodcutter sắp sửa ghé qua vào sáng nay. Ông sẽ cùng tham gia chứ?”
“Tôi sẽ không bỏ lỡ điều đó bằng bất cứ giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-mau-nhiem/1415970/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.