“Nàng ấy đang ở đâu?’
“Khu bếp chính, thưa hoàng tử.”
“Dẫn ta tới đấy chứ?” Điều đó nghe như một mệnh lệnh hơn là lời yêu cầu; Rumbold không thể tìm thấy khu bếp chính mặc dù cuộc sống của cậu phụ thuộc vào nó. Có bao nhiêu khu bếp trong lâu đài? Cậu đã bao giờ từng ghé thăm chúng chưa? Cậu cúi chào bá tước và phu nhân. “Thứ lỗi cho tôi,” cậu nói, và xoay người đuổi theo Rollins.
Lâu đài dường như chưa bao giờ rộng lớn đến vậy khi một người cần tới phía bên kia lâu đài một cách tuyệt vọng. Khi cậu và Rollins xuất hiện chỗ bếp lò còn nổ lép bép và dâng ngập mùi hôi thối của súc vật và bánh mì, tất cả những gì cậu có thể làm là ngăn bản thân mình ngã gục xuống chân đám đông đang túm tụm ở cửa sau. Rollins tách những người đang đứng xem ra, và Rumbold lao ập tới sàn gạch đá cạnh Sunday, Sunday yêu thương của cậu, tả tơi, rách tươm và nằm lật mình trên sàn nhà. Tóc cô bù xù rối tung, bộ váy như những tấm giẻ vụn, đôi giày đã bị mất, có những lỗ thủng trên đôi vớ của cô. Những mảng da không bị phủ đầy bởi rác rưởi thì lại đỏ tấy vì những vềt cào xước và đánh đập. Một cô gái mảnh dẻ với mái tóc màu xám lông chuột quỳ gối ở phía đối diện Sunday, nhẹ nhàng cố gắng lau sạch những vết máu và những bụi tro than bám trên người cô.
“Đã có chuyện gì xảy ra vậy?”, cậu thì thầm nói với không - ai - cả.
“Cô ấy ngã vào đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-mau-nhiem/1415964/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.