Mùa thu lạnh lẽo, nhưng khi Charles bước vào khu vườn phía đông thấy hai bóng người đứng cạnh nhau, thân nhiệt anh ta liền bùng lên. Anh ta lao tới hai bóng người đó.
Anh ta thấy Aster cởi áo của mình. Xương quai xanh của anh ấy lộ ra dưới ánh đen cầy ngoài vườn và trong mắt Charles, đó là một bức chân dung đầy quyến rũ của người anh yêu.
Mắt Charles mất đi ánh sáng lấp lánh màu vàng xung quanh đồng tử, đồng tử của anh ta giờ chỉ toàn là màu đen. Anh ta trừng mắt nhìn khung cảnh trước mặt và hét lên: "Aster!"
Aster giật bắn người khi nghe đến tên anh. Charles càng tức giận hơn.
Khi nhìn thấy người khác có thể quyến rũ Aster, Charles cảm thấy tim mình như nổ tung.
Đó là tên nô lệ đó, nô lệ mà Aster đã bảo vệ trước đây.
"Charles, anh làm tôi sợ. Anh đang làm gì ở đây?"
Aster hỏi.
"Im lặng! Em..." Charles chỉ vào Aster nhưng lưỡi anh ta cong lên khi anh gần như muốn nguyền rủa Aster. Anh chuyển sự chú ý của mình sang tên nô lệ đang thu mình lại. Chân cậu ấy run lên và cậu ấy khuỵu gối xuống đất cho đến khi chạm vào đá.
Charles cởi bỏ thanh kiếm ở thắt lưng. Anh hướng mũi nhọn vào cổ tên nô lệ. Nhưng trước khi anh ta có thể chém vào cổ cậu, Aster đã giữ cổ tay anh ta lại: "Không! Charles! Anh đang làm gì vậy?"
Đôi mắt trên của Charles cuối cùng cũng lấy lại được vòng vàng, nó dần chuyển sang thành vàng ròng khi anh ta nhìn thấy Aster. Anh ta mỉm cười, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-gardenia/1806218/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.