Sau khi người hầu ra ngoài hết, Nữ công tước cuối cùng cũng nở một nụ cười. Đó không phải nụ cười giả tạo bà thường xuyên thể hiện, mà là một nụ cười nở rộ với một chút ửng hồng trên má.
"Con trai yêu quý, cuối cùng chúng ta cũng có thời gian uống trà cùng nhau. Con đã bận suốt mùa hè." Nữ công tước nói. Bà cười khúc khích, vòng vàng xung quanh đồng tử của bà bắt đầu giãn ra.
Aster cong môi lên: "Vâng ạ."
"Việc học của con thế nào? Có khó khăn gì không? Nếu ông già Douglass dám bắt nạt con, mẹ có thể rút não ông ta ra và thay nó ngay lập tức." bà hỏi và cười khúc khích.
"Không, mọi chuyện đều tốt đẹp ạ." Aster trả lời, anh nhấp ngụm trà và nhìn chằm chằm vào khu vườn Đông Nam dưới ban công: "Mọi thứ đều tốt thưa mẹ."
"Nếu mọi thứ đều ổn, thì mẹ có thể yên tâm nghỉ ngơi rồi." Nữ công tước nói.
Họ im lặng cho đến khi Aster hỏi: Còn cha thì sao? Cha bận hơn bình thường thì phải? Đã lâu rồi kể từ lần cuối chúng ta ăn tối cùng nhau."
Nữ công tước thở dài, bà nhìn chằm chằm vào chiếc cốc của mình và nói: "Trong lòng ông ấy chỉ có kinh doanh thôi. Gần đây, ông ấy đang kinh doanh đá quý mới. Mẹ rất vui vì chúng ta làm ăn phát đạt, nhưng trách nhiệm đại công quốc lại tự nhiên do mẹ gánh vác vì ông ấy luôn vắng mặt."
Aster trông thấy mẹ có vẻ buồn bã, ngón tay bà vòng quanh tách trà. Aster nắm tay mẹ và mỉm cười: "Mẹ đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-gardenia/1806209/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.