Tuy nhiên, trong khi chờ đợi Thiếu gia, cậu không thể tưởng tượng ra hình ảnh anh ấy hờ hững nói chuyện và mỉm cười với cậu được nữa. Nụ cười nhẹ trên môi biến thành nụ cười chua chát. Bởi vì cậu nhận ra rằng mọi tưởng tượng sẽ tan vỡ khi Thiếu gia biết thân phận thực sự của cậu.
Cửa mở ra sau hai tiếng, cậu đứng thẳng người khi thấy Thiếu gia. Anh ấy ngạc nhiên khi cậu đứng trước mặt anh ấy. Cậu quỳ xuống: "Tôi đang đợi lệnh của ngài, thưa thiếu gia."
"Theo tôi." Thiếu gia nói.
Cậu ngạc nhiên về giọng điệu thờ ơ của anh ấy. Anh ấy đang háo hức, cười đùa trong lớp, tại sao đột nhiên trở nên lạnh lùng như vậy? Cậu nuốt nước bọt một lần nữa, và sau đó đi theo anh ấy.
Anh ấy thấp hơn cậu vài cm, cơ thể nhỏ hơn cậu, và mái tóc vàng đung đưa mỗi khi anh ấy di chuyển. Anh ấy có mùi của đàn hương, khi cậu lại gần, cậu có thể ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào au từ tóc anh ấy, giống như mật hoa. Điều đó làm cậu say hơn.
'Thiếu gia có mùi thơm.'
Cậu lắc đầu trước khi tâm trí đi quá xa. Thiếu gia sẽ cảm thấy ghê tởm nếu như anh ấy đọc được tâm trí của cậu.
Họ đi bộ trong im lặng đến tòa tháp phía đông, phòng của Thiếu gia ở đó. Cậu lặng lẽ theo anh ấy trong cầu thang xoắn ốc cho đến khi họ lên đến đỉnh tháp. Một người hầu đứng lặng trước cửa. Cô ấy rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cậu, nhưng nhanh chóng quay đi mở cửa cho Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-gardenia/1806193/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.