Sáng hôm sau Lương Liễu tỉnh dậy .- Oa , trời sáng rồi sao ? Ơ mình ngủ ngoài này từ đêm hôm qua tới giờ sao ? Công nhận nhà tên Hải Phong này được thật , dù là ở ngoài hành lang nhưng mình vẫn ngủ rất là ngon .
Nói một mạch , bây giờ Lương Liễu mới để ý đến chiếc áo khoác của Hải Phong đang nằm trên tay nàng .
- Chiếc áo này , là đêm qua nó đã giữ ấm cho mình sao ?
Lúc này Lương Liễu vẫn chưa biết đó là áo của Hải Phong . Nàng cầm chiếc áo lên , nàng dụi nhẹ má vào chiếc áo như một chú cún đang nũng nịu mẹ của nó .
- Cảm ơn nhé , ta yêu ngươi áo .... Ơ mà chiếc áo này của ai ? Trong nhà chỉ có mình và hắn , không lẽ... ?
Lương Liễu đứng dậy , nàng chạy về phòng mình . Nàng muốn biết vì sao chiếc áo lại ở trong tay nàng và nàng cần nghĩ cách trả lại áo cho Hải Phong mà không bị hiểu lầm . Nhưng khi nàng chạy qua phòng Hải Phong , đột nhiên một cánh tay đã giữ eo nàng lại .
- Cô tính chạy đi đâu vậy ?
- HẢI PHONG ????
- Hừm , lấy đồ của người khác rồi muốn chạy chốn hả ?
- Không , ta chỉ về phòng thôi . Mà mắt nào của ngươi thấy ta lấy đồ của ngươi hả ?
- Mắt ta nhìn thấy , áo khoác của ta đang nằm trên tay cô !
- Ta ...ta không lấy nó , sáng nay khi vừa ngủ dậy ta đã thấy nó trên người mình rồi .
- Không được nói dối , vậy là hư lắm đó . Lại đây , để ta phạt nào !!
- Ta không có nói dối , ngươi đừng hòng phạt được ta nhé . Pái pai , trả ngươi áo nè , ta chạy đây !! =>>
Hải Phong bắt lấy chiếc áo và mỉm cười nói :
- Tiểu Bảo Bối , ta thích sự ngây thơ đó của cô , nó rất đáng yêu !! Nhưng cũng đừng đáng yêu quá , nó sẽ làm ta muốn độc chiếm cô đấy !
12 giờ trưa .
- Ôi đói quá , từ đêm qua mình đã chưa có gì vào bụng . Nên đi kiếm đồ ăn , tiện thể tìm cách trốn luôn , mình không muốn ở trong ngôi nhà này một chút nào .
''Ngự Vân Chi Thuật'' Lương Liễu sử dụng vân thuật để thoát ra khỏi nhà Hải Phong .
BINH....ing....
Lương Liễu vừa mới bay lên , nàng đã bị đâm vào vật gì đó và ngã xuống .
- A , gì vậy nè , lâu rồi không cưỡi mây nên giờ mình cưỡi dở đến vậy sao ?
- Thật xin lỗi vì vụ va chạm lúc nãy . Tôi là Long Ôn Diệp .!
Lương Liễu mở mắt ra , một vị công tử đẹp trai đứng ngay trước mắt nàng . .
- A không sao , nhưng sao ngươi lại Ở đây ?
- Vì gia đình tôi đang bị kẻ thù truy đuổi nên bất đắc dĩ tôi phải vào đây trốn nhờ . Mà mỹ nhân cô có phải là Dương Lương Liễu ?
- Ừm , đúng rồi .
Lương Liễu vì tin những lời nói dối của Long Ôn Diệp mà lòng tốt nổi lên .
- Cần giúp đỡ gì hãy nói . Ta sẽ giúp ngươi .
Ngay chính lúc này là lúc nàng đẹp nhất và đã để tên háo sắc kia nhìn thấy và làm hắn lộ ra bản chất thật .
- Nàng đẹp quá , ta muốn có nàng !
Tên háo sắc đè nàng xuống và định cưỡng hiếp nàng , Lương Liễu sức vẫn còn yếu , bất đắc dĩ phải cầu cứu người mà nàng ghét nhất.
- Cứu ta , Nhạc Hải Phong .
Nghe thấy tiếng Hải Phong lập tức đến chỗ Lương Liễu . Và tên háo sắc bị chàng đánh cho tơi bời hoa lá .
- Này ,vật cưng , đừng tốt bụng và cũng đừng đáng yêu quá như vậy , cô, sẽ gặp nguy hiểm đấy !!!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]