Ôn Túc An đến SkyToo với tâm trạng bình tĩnh đến không ngờ, cửa sổ xe hàng ghế sau mở một nửa, gió đêm cuối thu mát lạnh, thổi lên mái tóc còn chưa kịp khô của cô.
Trước cửa SkyToo, Lâm Tứ thoáng thấy Ôn Túc An xuống xe. Vốn tưởng Ôn Túc An sẽ tức giận hay buồn phiền, nhưng trên mặt cô không có biểu cảm gì, bình tĩnh đến mức đáng kinh ngạc.
"Bọn họ còn ở bên trong." Ôn Túc An đi tới, Lâm Tứ nói với cô.
Ôn Túc An gật đầu: "Ừm, cám ơn."
Nói xong, Ôn Túc An lướt qua anh đi vào. Lâm Tứ đột nhiên nắm lấy cánh tay cô, Ôn Túc An khựng lại.
Lâm Tứ cúi đầu hỏi cô: "Cần giúp không?"
"Không, cám ơn."
Nói đến đây, cô vẫn nhìn chằm chằm phía trước, không ngẩng đầu, ngón tay Lâm Tứ động đậy, cuối cùng buông tay, để cô tự đi vào.
"Anh thật sự không muốn theo giúp một tay sao?" Lương Hạnh đi tới, có chút lo lắng nói: "Bên kia nhiều người như vậy, nếu như nữ thần bị ức hiếp thì phải làm sao đây?"
La Tử Huy khinh thường nói: "Cậu gặp được ai đã ra ngoài ăn vụng lại còn dám đánh chính thất chưa? Nữ thần không cho tên cặn bã kia vài cái tát là đã nương tay rồi."
Lương Hạnh và La Tử Huy nói chuyện với nhau, Lâm Tứ vẫn im lặng hút thuốc. Anh không định vào, dù sao cũng là chuyện của người khác, nhưng anh không rời đi trước, bởi vì anh cũng sợ Ôn Túc An bị bọn kia khi dễ.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cuu-roi/2669312/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.