Ôn Túc An nói với Lâm Tứ cô đang ở sân bay Vụ Thành, Lâm Tứ bảo cô tìm chỗ ngồi chờ một lát, anh sẽ đến ngay.
Từ Diên Tường đến sân bay thông thường lái xe mất một tiếng, lúc này ước chừng sáng sớm còn ít xe trên đường, Lâm Tứ lái xe rất nhanh nhưng cũng phải mất nửa tiếng mới đến nơi.
Lúc Lâm Tứ đến, Ôn Túc An đang ngồi ở cửa hàng tiện lợi 24h trong sân bay, anh đi tới ngồi xuống trước mặt Ôn Túc An.
"Sao về không nói với anh, để anh đón em sớm hơn."
"Quyết định đột xuất."
Ôn Túc An tâm tình hiển nhiên có chút phiền muộn, Lâm Tứ không cần hỏi cũng có thể đoán được cô về bên đó lại xảy ra mâu thuẫn với người nhà.
Chuyện gia đình của Túc An anh không có tư cách can thiệp, anh cũng không có quyền phán xét gia đình cô, mỗi khi chuyện này xảy ra, anh cảm thấy mình thật bất lực, anh không giỏi an ủi người khác, lại càng không biết nói những lời ấm áp.
Lâm Tứ nắm tay Ôn Túc An, thấy đầu ngón tay lạnh ngắt, trong lòng Lâm Tứ lo lắng.
"Mua cho em ly sữa nóng nhé?"
Ôn Túc An không trả lời, chỉ khẽ gật đầu.
Mua sữa xong, Lâm Tứ ngồi xuống cạnh Ôn Túc An, thổi thổi rồi đưa vào miệng cô.
"Coi chừng nóng."
Ôn Túc An không có đưa tay ra, chỉ cầm tay Lâm Tứ uống vài ngụm.
Trên khóe miệng còn có vết sữa, Ôn Túc An vươn đầu lưỡi liếm, hành động này làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cuu-roi/2669236/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.