Mới sáng sớm nhưng phòng cấp cứu của bệnh viện Nhân dân đã sáng đèn, người ra người vào, nửa đêm có trẻ em đột ngột sốt cao, có người say rượu phải cấp cứu, thậm chí có người còn bị hóc xương cá trong cổ họng.
Xe cấp cứu đến cổng bệnh viện.
Cửa mở ra, một người đàn ông cao lớn được đẩy xuống, bác sĩ trong phòng cấp cứu chạy ra hỏi tình hình.
"Anh ấy bị hành hung." Bác sĩ đi cùng xe cứu thương nói.
Người đàn ông trên xe đẩy cứng đờ.
Bác sĩ cấp cứu nhìn sang, "Bỏ tay ra, đừng che mặt."
Người đàn ông dừng lại, từ từ rút tay ra.
"Ôi trời, đẹp trai như này sao lại bị đánh thành như vậy..."
Lâm Tứ sắc mặt tái xanh.
Anh nói không cần gọi xe cấp cứu nhưng Ôn Túc An nhất quyết không nghe, khiến anh bị người vây quanh như đang xem khỉ làm trò.
Thật quá xấu hổ.
Ôn Túc An xuống xe kể lại tình hình với bác sĩ: "Anh ấy bị một nhóm người vây đánh, dù anh ấy còn tỉnh táo nhưng tôi lo rằng sẽ bị nội thương."
"Này..." Lâm Tứ kéo góc áo Ôn Túc An, nhấn mạnh: "Không phải bọn họ không bị đánh, họ cũng bị thương, nhưng do người đông quá, có tới năm người đàn ông."
Ôn Túc An chiếu lệ gật đầu: "Em biết rồi."
Lâm Tứ: "..."
Dù sao cũng không ai quan tâm Lâm Tứ có phải là người bị đánh hay không, xét theo tình hình hiện tại thì anh đang bị thương.
Cô y tá bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cuu-roi/2669227/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.