Năm nay tuyết đầu mùa đến trễ, cuối tháng 11 mới có tuyết rơi, hôm nay là đêm Giáng Sinh, Ôn Túc An lấy ra lễ phục Nô-en cô đã chuẩn bị từ lâu. Váy hở lưng màu đỏ rượu vang, cổ áo hình chữ V.
Cô không sợ lạnh, nhưng vẫn do dự về bộ váy này.
Lâm Tứ thấy cô một lúc vẫn chưa ra, liền đi vào phòng thay đồ, "Thay đồ xong chưa em?"
Ôn Túc An xoay người, nâng váy trong tay hỏi: "Em mặc cái này mặc được không?"
Lâm Tứ cũng không thèm nhìn, "Mặc cái này đi."
Ôn Túc An mở y phục ra ướm lên người mình, chiếc áo cổ hình chữ V phía trước hở đến giữa ngực, phần sau lộ gần hết tấm lưng trắng nõn của cô, bộ này khoe ra dáng người đẹp của cô một cách rõ nét và sống động, nhưng cô cũng lo lắng Lâm Tứ sẽ cảm thấy quá lộ liễu.
Mấy năm nay cô rất ít ăn mặc như vậy, bởi vì Cố Chính không thích, thỉnh thoảng còn chê bai cô về cách ăn mặc, thời gian trôi qua, cô cũng dần từ bỏ những kiểu quần áo mình yêu thích.
Lâm Tứ đi tới, nghiêm túc nhìn cô từ đầu đến chân, nói: "Thật đẹp, em mặc bộ này đi."
Ôn Túc An hơi giật mình.
Cô lẩm bẩm: "Anh không thấy chiếc váy này quá hở hang sao?"
Lâm Tứ nhướng mày, nghiêng đầu nhìn một hồi.
"Hoàn toàn không hở hang."
Ôn Túc An đấm cho tên lưu manh Lâm Tứ vài cái, anh vội cười ôm cô vào lòng.
"Mặc đi, chỉ cần em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cuu-roi/2669213/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.