Sau khi tắm xong, Trương Tiểu Miên nằm liệt trên giường giống như cá chết, cảm giác cả người sắp được siêu thoát.
Sau khi về quê, cô chỉ thoải mái được hai ngày. Bắt đầu từ mùng 2 Tết, cô đã được ba mẹ đưa đi thăm người thân, bạn bè, chúc Tết rất nhiều họ hàng mà cô thậm chí còn không nhớ tên.
Rõ ràng bình thường chẳng mấy thân thiết, vậy mà đến khi gặp mặt trong dịp lễ Tết lại tỏ vẻ rất tình cảm, kéo tay Trương Tiểu Miên hỏi đông hỏi tây, hỏi cô tốt nghiệp ở đâu? Đang làm việc ở chỗ nào? Tiền lương được bao nhiêu? Đã có bạn trai chưa? Và hàng ngàn những câu hỏi khác khiến cô cảm thấy mình như một món hàng tốt đang được treo giá.
Sau hai ngày bị một nhóm cô dì họ hàng thay nhau gây sức ép, thì sau chiều mùng 4 Tết, bữa cơm đoàn viên cuối cùng cũng được giải quyết xong, Trương Tiểu Miên như được tái sinh trở lại, cô thở phào nhẹ nhõm. Sau khi thả lỏng gân cốt, điều đầu tiên cô muốn làm chính là tìm Tuần Lộc tiên sinh của mình để trút nỗi lòng cũng như cầu xin an ủi.
Nhưng cô vừa nhấn vào khung chat trên WeChat, còn chưa kịp gõ chữ, thì bên dưới màn hình xuất hiện một thông báo mới kèm theo âm thanh “ting ting” ——
[Tuần Lộc tiên sinh]: Tiểu Miên, em đang làm gì vậy?
Tâm linh tương thông! (*/*)!
Nếu không có chuyện gì, Chung Gia Niệm hiếm khi gửi tin nhắn như thế này cho cô, lời dạo đầu của anh thường là vô thẳng vấn đề hoặc trực tiếp trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-tuan-loc-tien-sinh/222670/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.