Chiếc cốc trong tay cô rơi xuống, cà phê bắn đầy ra mặt bàn. Cô bối rối ôm lấy đống hồ sơ, giấy tờ quan trọng, cánh tay vẫn chưa hết run…
Rất nhiều ánh mắt hướng về phía cô. Cô ôm đống hồ sơ, ánh mắt hoảng hốt, lo sợ nhìn lên tấm khăn trải bàn trắng đang nhuốm màu đen của cà phê. Lòng cô như thắt lại, đến mức cô cố gắng hít thở thật mạnh mà vẫn thấy nghẹt thở.
Cô cố kiềm chế bản thân, trấn tĩnh lại, ngồi xuống ghế, vừa ôm đống hồ sơ nặng trĩu trong tay vừa luống cuống tìm chiếc khăn trong túi.
Chiếc khăn để ở ngay trong túi vậy mà tìm thế nào cũng không thấy. Một đôi bàn tay đỡ lấy chồng hồ sơ trên tay cô, đặt lên bàn đối diện. Cô giương đôi mắt mông lung nhìn cảnh sát Vu đang đứng trước mặt mình.
“Cảm ơn!”
Cảnh sát Vu lắc đầu, cầm chiếc khăn giúp cô lau cà phê trên bàn.
“Xã hội đen là thế, động một tí là anh chết tôi sống, cháu cũng nên quen với chuyện ấy đi là vừa.”
“Cảnh sát Vu, bọn họ đã làm gì vậy?”
“An Dĩ Phong đánh Trác Diệu, đá gãy cằm và hai chiếc răng của hắn. Trác Diệu cay cú, tối qua dẫn theo mười mấy tên đến phục ở nhà An Dĩ Phong…”
“Ở nhà?” Tại sao lại ở nhà? Tại sao lại là tối qua? Tại sao mấy ngày liền hắn không về nhà, tối qua lại quay về?!
Điều này chỉ có hai cách giải thích - một là, vì hắn ngu ngốc, điên rồ, muốn về để tìm cái chết, hai là, có điều gì đó khiến hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-soi/206445/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.