“Nào, Tiễn Ni, uống nhanh đi! Em đã mười ngày không uống rồi!”. Tuấn Hạo ân cần đưa cho tôi ly trà Margaret anh đã pha sẵn.
“Tuấn Hạo, em đã không uống mười ngày rồi sao? Hu hu… Vậy những lá trà cònlại chẳng phải đã lãng phí rồi à? Anh đã nói phải uống đều đặn mỗi ngàyloại trà này thì thần chú sức khỏe mới linh nghiệm mà…”
“He he,yên tâm, anh nghĩ tình trạng của em công chúa Margaret đã biết, cô ấy là người rất lương thiện và xinh đẹp, nhất định sẽ thông cảm, thế nên thần chú sức khỏe vẫn sẽ linh nghiệm…”
“Thật không? Vậy thì tốt quá!!!”. Tôi dốc cạn ly trà uống đến tận đáy, sau đó đưa trả lại cho Tuấn Hạo.
Thuần Hy bỗng cướp lấy ly trà trong tay Tuấn Hạo, sau đó nhặt một bông hoa khô trong ly ra, đưa lên nhìn kỹ.
“He he! Thuần Hy, anh đang cầm hoa khô chứ đâu phải kim cương!”. Vẻ chămchú của Thuần Hy như đang giám định kim cương vậy, tôi không nhịn đượccười, “Có điều hoa khô này còn quý giá hơn kim cương nhiều lắm~, là hoakhô Tuấn Hạo làm riêng cho em đấy!”
Thuần Hy lại nhìn hoa khô trong tay, bỗng quay lại như khám phá ra chuyện gì đó, “Tiễn Ni, đưa điện thoại của em cho anh!”
“Không! Không mà!!!”, tôi vội vã giấu điện thoại ra sau lưng, tỏ vẻ “máy còn người còn, máy mất người mất”.
“Đưa cho anh!” Thuần Hy không hề chiều theo tôi, chìa tay ra trước mặt tôi,“Trong thời gian đặc biệt này, anh không cho phép em đụng đến nó, vì bức xạ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-quy/2247841/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.