Mặc dù Dư Vãn đã loáng thoáng có cảm giác rằng Lệ Thâm muốn cầu hôn với cô, nhưng lúc này cô cầm
chiếc nhẫn kim cương nhìn Lệ Thâm quỳ gối trước mặt mình vẫn hơi ngẩn ngơ.
Cô tạm thời không trả lời, Lệ Thâm cũng không hối thúc mà chỉ ngửa đầu nhìn cô chăm chú.
Một lát sau Dư Vãn mới siết chặt nhẫn kim cương trong tay và hỏi anh: "Trong mỗi viên chocolate anh
đều bỏ nhẫn kim cương vào hả?"
Lệ Thâm hơi ngẩn ra rồi chợt cười nhạt: "Không có, nhẫn kim cương kết
hôn chỉ có thể mua một chiếc."
"Vậy nếu như em không lấy cái này thì sao?"
Lệ Thâm đáp: "Giấy gói viên chocolate đều khác nhau, anh biết rõ sở thích của em, em sẽ lấy cái này
trước tiên."
"Chắc chắn như vậy?" Dư Vãn khẽ nhếch lông mày: "Nếu em lấy cái khác thì trường hợp không phải là
khó xử à?"
"Vậy anh có thể trực tiếp lấy viên chocolate này ra tặng cho em. Nhưng kết quả là sự hiểu biết của
anh về em rất chính xác." Lệ Thâm giải thích cho Dư Vãn xong mới ý thức được hai người đã đi lệch
chủ đề: "Trọng điểm bây giờ không phải là đồng ý lời cầu hôn của anh ư?"
Dư Vãn cười một tiếng và cố ý nói: "Em cũng có quyền từ chối chứ?"
"Em cầm chặt nhẫn như thế, làm gì giống muốn từ chối?" Lệ Thâm cầm lấy bó hoa trên bàn và nhìn cô
nói: "Nếu em không đồng ý, anh sẽ luôn quỳ ở đây."
"..." Rốt cuộc này là cầu hôn hay ép hôn đây: "Theo quá trình chính xác thì có phải anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-nu-than/1716615/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.