Đây là lần đầu tiên Lệ Thâm và Dư Vãn gần gũi với nhau như vậy sau ba năm qua. Khi môi Dư Vãn chạm 
vào môi anh, dục vọng trong cơ thể Lệ Thâm hoàn toàn bị đốt cháy, không còn bị áp chế nữa. 
Anh muốn cô, rất muốn, rất muốn. 
Hai người đã quá quen thuộc cơ thể của nhau, dù đã ba năm chưa làm cũng nhanh chóng thích ứng với 
đối phương, sự va chạm của Lệ Thâm càng mạnh mẽ và kéo dài hơn trước kia, Dư Vãn vốn nghĩ rằng mình 
có thể thừa nhận Lệ Thâm từ lâu, bây giờ phát hiện ý tưởng này sai hoàn toàn. 
Nếu nói Lệ Thâm của ba năm trước là máy đóng cọc, vậy Lệ Thâm của hiện 
tại giống như là động cơ vĩnh cữu... 
Trong người anh tựa như có sức lực và nhiệt tình dùng mãi không hết mà dìu dắt Dư Vãn trôi nổi 
trong thế giới của anh, vĩnh viễn không thấy điểm dừng. 
Cuối cùng Dư Vãn không thể kêu được nữa, toàn bộ âm thanh đều bị mắc kẹt trong cổ họng. Đến khi Lệ 
Thâm dừng lại, đầu óc Dư Vãn đã hơi mơ hồ, Lệ Thâm nhìnn người mê man dưới thân mình, anh tiến gần 
vành tai đỏ ửng của cô và thì thầm: "Thể lực của em còn kém hơn ba năm trước đây." 
Dư Vãn: "..." 
Rõ ràng là cô cảm thấy mình sắp ngất rồi mà, sao còn có thể nghe rõ lời nói của Lệ Thâm chứ. 
Ngón tay Lệ Thâm chạm vào mặt cô, anh còn đè lên người cô không muốn dậy. Một lát sau anh mới từ từ 
ngồi dậy nói với Dư Vãn: "Anh đi tắm, em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-nu-than/1716579/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.