Cả đêm không ngủ khiến sắc mặt Mạc Nam Kiêu rất tệ.
5 giờ, anh bước xuống giường, thay quần áo thể thao xuống lầu chạy bộ.
Tháng mười một, phương bắc đã hoàn toàn vào thu, Mạc Nam Kiêu mặc một chiếc áo sweater, làn gió thu hiu quạnh thổi qua khiến anh rùng mình.
Thói quen rèn luyện của cậu bắt đầu từ năm 6 tuổi, cả nhà ba người mỗi ngày đều chạy 5 cây số vào sáng sớm.
Nhiều năm trôi qua, mỗi ngày Mạc Nam Kiêu đều kiên trì chạy bộ, ít nhất 5 km.
**
Hôm nay Ngô Sương cũng dậy rất sớm, bởi đêm qua cô có mộng xuân.
Đúng vậy, là mộng xuân, từng chi tiết nhỏ đều rất rõ ràng.
Nhân vật chính là cô, và… Mạc Nam Kiêu.
Có thể do một thời gian dài không làm nên hơi nhớ tới.
Ngô Sương phờ phạc đứng dậy khỏi giường, rửa mặt bằng nước lạnh.
Ngô Sương ngẩng đầu nhìn gương chằm chằm, nhớ lại cảnh Mạc Nam Kiêu vội vã tìm cô đêm qua, khóe miệng không tự giác nhếch lên.
Quả nhiên vẫn là một anh chàng ngây thơ không có kinh nghiệm, nhất định là cuộc sống của anh rất hạnh phúc mới dễ dàng thích cô như vậy.
Rửa mặt xong, Ngô Sương liền thay quần áo xuống tầng tìm Mạc Nam Kiêu.
…
Vừa chuẩn bị gõ cửa, đột nhiên có tiếng người phía sau cô.
“Tìm tôi sao.”
Ngô Sương hết hồn, cô xoay người nhìn Mạc Nam Kiêu: “Cậu muốn dọa chết tôi à!”
Mạc Nam Kiêu vừa chạy xong, mặt hơi hồng, trán và chóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-nghich-phong/3063263/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.