Edit: Mi tần
Beta: Ca quý tần
Thi Phong không biết dùng từ gì diễn tả tâm trạng của mình giờ phút này.
Cô ngẩng đầu liếc mắt nhìn Mạc Nghịch, nhắc nhở anh: “Em đang hỏi Nam Kiêu, anh đừng cướp câu trả lời chứ. Phải để Nam Kiêu tự suy nghĩ.”
Mạc Nghịch cái hiểu cái không gật đầu: “À, biết.”
Thi Phong thu ánh mắt về, chuyên tâm nhìn Mạc Nam Kiêu.
“Bố vừa trả lời hộ con, 3 cộng 7 là 10. Vậy con nghĩ thử xem, 3 cộng 8 là mấy?”
Mạc Nam Kiêu nhìn chằm chằm bài toán trên giấy, mày nhíu lại một chỗ.
Bộ dáng nghiêm túc suy nghĩ của cậu, cực kì giống Mạc Nghịch.
Di truyền, thật là một thứ không thể chống cự.
Thi Phong nhìn hơi ngẩn ra.
Mạc Nam Kiêu suy nghĩ khoảng 1 phút, sau đó, cậu nhỏ giọng nói: “11…”
“Là 11.” Mạc Nghịch tiếp lời, “Tính đúng rồi.”
Thi Phong lại lần nữa nhìn về phía Mạc Nghịch, cô nhìn chằm chằm Mạc Nghịch vài giây, thăm dò hỏi: “Anh có muốn giúp Nam Kiêu làm toán một lúc không?”
Đúng lúc, cũng sắp đến giờ cơm trưa rồi, Thi Phong cũng phải đi chuẩn bị nấu cơm.
Mạc Nghịch: “Ừ, giúp.”
Thi Phong đưa bút chì trong tay cho anh, sau đó nhẹ nhàng vỗ vai Mạc Nam Kiêu từ đằng sau.
“Nam Kiêu, mẹ đi nấu cơm. Để bố dạy con làm bài nhé. Bố con giỏi hơn mẹ nhiều.”
Nghe lời Thi Phong nói, Mạc Nam Kiêu vẫn cúi đầu, không đáp lại.
Có thể thấy, cậu không vui lắm.
Thi Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-nghich-phong/3063226/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.