Biểu cảm của Mạc Nghịch khi nói câu này rất nghiêm túc, ánh mắt đầy vẻ áy náy khiến Thi Phong mềm lòng.
Cô có thể hiểu khi Mạc Nghịch nhắc đến việc cô “chảy máu” là có ý gì, đêm hôm hai người xảy ra quan hệ, cô chảy máu, đêm khi sinh Nam Kiêu, cô cũng chảy máu.
Đến bây giờ Thi Phong vẫn còn nhớ cảm giác đau đớn ấy.
“Được, tôi tha thứ cho anh.”
Thi Phong nói, “Sau này không cần xin lỗi tôi nữa.”
Mạc Nghịch nói: “Nam Kiêu rất thích em.”
Thi Phong cười: “Tôi biết.”
Mạc Nghịch: “Anh cũng vậy.”
Thi Phong: “…”
Thấy Thi Phong không đáp lại, Mạc Nghịch lặp lại lời vừa rồi lần nữa.
Anh nói: “Anh cũng thích em như Nam Kiêu thích em.”
Đây là lần đầu tiên Mạc Nghịch bộc lộ rõ tình cảm của mình như vậy.
Vài lần lấp lửng trước kia, Thi Phong còn có thể vờ vờ vịt vịt với anh.
Nhưng lần này… Đúng là tránh không nổi.
Thi Phong nhìn Mạc Nghịch một lát, hít một hơi chuẩn bị, nói với anh: “Tôi sẽ không bỏ mặc anh.”
Mạc Nghịch ngồi dậy từ bụng cô, nhìn thẳng vào mắt cô, “Cho đến khi anh chết.”
“Tôi sẽ chữa cho anh.”
Mạc Nghịch nhìn chằm chằm vào mắt cô, “Em đồng ý ư?”
Thi Phong trịnh trọng gật đầu, “Tôi đồng ý.”
Mạc Nghịch ôm chặt lấy cô, dùng môi chặn môi cô lại.
***
Đầu Thi Phong đang nóng lên, gió đêm Tây Bắc cũng không khiến cô tỉnh táo lại.
Cũng có lẽ vì đã buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-nghich-phong/3063181/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.