"Tại sao tôi lại phải đồng ý?" Mộ Dữu đem cháo trong tay đặt xuống kệ bếp, nói lại với anh.
Doãn Mặc quay người lại, cô tiếp tục nói, "Tôi không thích anh, vì cái gì lại phải đồng ý kết hôn với anh?"
Doãn Mặc một lần nữa đem chén cháo cô vừa buông xuống, bưng đến bàn ăn bên kia, giọng nói bình đạm không gợn sóng: "Nếu như em nói như vậy, thì tại sao tối hôm qua lại đi trêu chọc anh."
Mộ Dữu cũng đi qua: "Hôm qua là tôi uống say, không kiểm soát được lý trí với hành động của mình."
"Cho dù là say thì cũng xảy ra rồi, phải gánh vác hậu quả của nó." Doãn Mặc đem cháo để lên bàn, kéo ghế ra, cằm khẽ nâng lên, ý bảo cô qua đây ngồi.
Mộ Dữu đứng bất động: "Một bàn tay sẽ không bao giờ tạo được tiếng vang, tôi trêu chọc anh, rồi anh có thờ ơ hay là không phản ứng với tôi không? Bình thường không phải bộ dáng của anh là như này sao."
Doãn Mặc tạm dừng một chút: "Tối hôm qua là do anh cũng uống hơi nhiều."
Mộ Dữu: "Như phải thì hai chúng ta đều huề nhau, tôi không muốn kết hôn!"
"Được thôi." Doãn Mặc kéo ra rồi chính mình ngồi xuống, bưng chén cháo kia lên, đảo đảo cái thìa, mí mắt rũ xuống, "Vậy em đi nói với chú nhỏ của em đi, tối hôm qua hai chúng ta ngủ với nhau là do say rượu loạn tính, không tính đến việc kết hôn."
Những lời như này làm sao cô dám nói ra?
Mộ Dữu suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-em-that-ngot-ngao/2695593/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.