Bình thường Doãn Mặc không có mang kính, ánh mắt lúc nào cũng mang theo sự sắc bén, lộ ra sự kiêu ngạo, cao không thể nào chạm tới.
Tối nay phá lệ mang chiếc kính bạc, làm giảm chút lệ khí, nhưng lại nhiều hơn sự nhã nhặn cùng với thanh nhã.
Đây chính là lần đầu tiên Mộ Dữu nhìn thấy anh mang kính.
Trong phòng học nghiêm nghị yên tĩnh.
Một lát sau, dưới phòng học mọi người đều reo hò.
Mộ Dữu không tự chủ được cúi đầu rũ xuống.
Trên bục giảng Doãn Mặc giơ tay lên một cái, trong phòng học một lần nữa trở về sự yên như ban đầu.
"Chào mọi người, tôi là Doãn Mặc, tối nay sẽ dạy môn kinh tế học cho mọi người." Giọng nói của anh gợi cảm mà tràn ngập sự nam tính, lâng lâng rơi vào khắp ngõ ngách trong phòng học.
Anh nói lời ít nhưng ý nhiều, không có lắm lời, trực tiếp mở PPT.
Bắt đầu giảng bài trước, Doãn Mặc quét mắt qua khắp phòng học, ánh mắt đột nhiên dừng lại ở hàng cuối cùng.
Con ngươi của anh thu lại, lật danh sách sinh viên của khoá này ra: "Trước khi nói tiếp, chúng ta điểm danh cái đã."
"Lý Vân Hội."
"Có!"
"Phó Thanh Diên."
"Có!"
"Mạnh Tường Võ."
"Có!"
...
Người ở phía trên tiếp tục điểm danh những cái tên còn lại, tâm của Mộ Dữu nhốn nháo, mặt như chôn xuống dưới không dám ngẩng đầu lên.
Thẳng đến khi hô cái tên này lên "Hách Mộng Thành."
Mộ Dữu quyết định chắc chắn, kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-em-that-ngot-ngao/2695572/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.