Mặc dù Mộ Dữu và Doãn Mặc tận sức thể hiện ân ái trước mặt trưởng bối, nhưng trong lúc vô tình thân mật lại bị trưởng bối lấy ra trêu chọc, Mộ Dữu cảm thấy nóng mặt một cách khó hiểu.
Không quan tâm đến việc nếm thử hương vị của trái nho, cô tùy tiện nhai rồi nuốt luôn.
Doãn Mặc ngược lại không có phản ứng gì quá lớn, lại vê một quả đưa tới: "Còn muốn ăn không?"
Mộ Dữu nhìn quả nho, nhịn không được trừng mắt nhìn anh, ưu nhã cười đẩy ra: "Không ăn đâu, hơi chua."
"Chua sao?" Mộ Du Vãn hơi ngạc nhiên, "Buổi trưa cô ăn một ít, rất ngọt mà."
"Có thể là chùm này hơi chua." Mộ Dữu mặt không đổi sắc bịa chuyện.
Doãn Mặc đem nho bỏ vào trong miệng, chậm rãi nhai, rất phối hợp nói: "Ừm, hơi chua."
1
Ánh mắt anh chạm mắt cô, khóe miệng hơi cong lên, cười như không cười.
Mộ Dữu bình tĩnh nhìn đi chỗ khác, giả vờ như không nhìn thấy sự trêu chọc trong mắt anh.
Sau khi ở cùng ông cụ trong phòng bệnh một lúc, Mộ Bách Liêm tới đổi ca với Mộ Du Vãn.
Nhìn thấy Mộ Dữu ở đây, Mộ Bách Liêm ôn hòa cười chào hỏi cô: "Con tới lúc nào vậy?"
Kể từ khi bắt gặp được Mộ Bách Liêm cùng người đàn bà khác và con cái một nhà hòa thuận trên phố, Mộ Dữu không còn duy trì mối quan hệ bề ngoài cha con hòa thuận với ông ta nữa.
Mộ Bách Liêm nói chuyện cô cũng làm như không nghe thấy, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-em-that-ngot-ngao/2695558/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.