Trong nháy mắt, Mộ Dữu cho là mình bị ảo giác.
Ngây người một hồi lâu, cô mới chậm rãi hồi phục sau cú sốc.
"Anh..." Cô ấp úng, "Anh muốn giúp tôi?"
Mấu chốt là giúp như thế nào?
Một tia sáng dịu dàng xuyên qua khe hở giữa rèm ban công chiếu vào, chia cắt thành hai mảng một sáng một tối trên mặt đất.
Mượn ánh sáng yếu ớt, Mộ Dữu ngơ ngác nhìn chằm chằm vào góc nghiêng của anh, đầu óc cô choáng váng trong giây lát.
Doãn Mặc ấn vai cô, để cô nằm thẳng lại.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, đôi môi gợi cảm càng lúc càng gần cô: "Chuẩn bị xong chưa?"
Âm sắc dễ nghe của anh khuếch đại vô tận vào ban đêm, giọng nói mềm mại, lộ ra một sự ấm áp hiếm có, một chút mê hoặc không thể giải thích được.
Nhịp tim của Mộ Dữu đình trệ mấy nhịp, sau đó đập ngày càng nhanh hơn.
Cô có chút cảm thấy mình bị anh trêu chọc rồi.
Đã nói là cô dẫn dụ anh, sao bây giờ lại thành ngược lại rồi?
Ngay khi Mộ Dữu định từ chối, đôi môi mềm mại của anh đã đặt lên môi cô, nhẹ nhàng mút mát.
Như thể có một dòng điện chạy qua cơ thể, Mộ Dữu quên cả giãy dụa, lại nhớ tới đêm sau khi uống rượu đó.
Anh lại hôn cô!
"Tập trung nào." Tựa hồ ý thức được cô mất tập trung, thanh âm hơi khàn khàn của anh mang theo bất mãn, ngón tay nắm cằm cô tăng thêm lực đạo, buộc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-em-that-ngot-ngao/2692447/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.