Sau bữa tối, Mộ Dữu giúp Doãn Mặc dọn dẹp nhà bếp.
Từ phòng bếp đi ra, cô không cam lòng mà hỏi lại anh: "Anh xác định tối nay không muốn đưa em về trường thật sao? Em thật sự đã đồng ý với bạn cùng phòng là hôm nay về rồi."
Doãn Mặc đi đến bình nước lấy một cốc nước, bình tĩnh uống hai ngụm, yết hầu gợi cảm của anh cũng trượt theo.
Sau khi đặt ly nước sang một bên, anh mới nhàn nhạt đáp lại lời cô: "Bây giờ em có thể nói với họ là ngày mai quay lại."
Anh hất cằm chỉ ra ngoài cửa sổ: "Trời mưa rồi, đường bên ngoài không dễ đi."
Khi đó Mộ Dữu mới nhìn ra ngoài, không biết trời bắt đầu mưa từ lúc nào.
Mưa rất to, giống như dải ngân hà trên bầu trời trút xuống, thỉnh thoảng rơi xuống ô cửa kính ban công, phát ra tiếng lộp bộp nho nhỏ.
Dưới sự ướt nhoè của làn nước mưa, khung cảnh ngoài cửa sổ mơ mơ hồ hồ, không thể nhìn rõ cái gì, tối đen như mực.
Không biết mưa từ lúc nào, Mộ Dữu nghĩ đến Mộ Du Vãn đang về Lan Thành.
Từ đây đến Lan Thành mất hơn ba tiếng, sau khi tính toán thời gian, cô gửi cho Mộ Du Vãn một tin nhắn WeChat: 【 Cô nhỏ, mọi người đã về đến nhà chưa? 】
Bên kia không trả lời, cô cất điện thoại trước, nhìn Doãn Mặc.
Hai người nhìn nhau hai giây, cô đột nhiên cảm thấy không tự nhiên, mím môi dưới: "Vậy, em lên tầng trước đây."
Cô đi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-em-that-ngot-ngao/2692398/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.