Tôi trườn ra khỏi chiếc Duster, khom mình tiến về giữa phố Franklin. Tôi đã rút khẩu Glock ra, nhưng áp sát vào chân để tránh gây chú ý. Không ai hoảng sợ và la hét vào thời điểm này. Hãy để mọi chuyện suôn sẻ một lần đi nào.
Chắc chắn hai kẻ bọn chúng đã phát hiện ra chiếc Duster theo sau từ trước đó. Tôi cũng đoán vậy. Ngay sau khi tôi đến con phố, bọn chúng lao ra từ hai bên xe tải.
Một tên bắn ba phát đạn nhanh như chớp. Pằng. Pằng. Pằng. Chỉ một trong hai tên rút súng ra. Một ý nghĩ lại lóe lên trong đầu tôi: Tôi nhớ lại cảnh tượng diễn ra chóng vánh trong rừng. Kết nối đã được thực hiện. Tôi bỗng nhận ra.
Tôi cúi xuống sau một chiếc Nissan Z màu đen đang chờ đèn xanh, hét to hết cỡ, “Cảnh sát! Cảnh sát đây! Nằm xuống. Nằm xuống đất! Ra khỏi xe!”
Hầu hết tài xế và người đi bộ đều làm như tôi nói. Về điểm này thì đồi Chapel và những con phố ở D.C khác nhau một trời một vực. Tôi liếc nhanh lên dải phân cách kim loại giữa đám xe cộ. Tôi không thấy hai kẻ giết người đâu cả.
Tôi men theo chiếc xe thể thao màu đen, lom khom còn hơn cả gập đôi người lại. Đám sinh viên cùng những người chủ cửa hàng đứng ở vỉa hè nhìn tôi đầy cảnh giác. “Cảnh sát đây! Nằm xuống. Nằm xuống. Đưa cậu bé đó ra khỏi đây ngay!” tôi hét lên.
Tôi hình dung ra những cảnh tượng kinh hoàng. Những hình ảnh lóe lên. Sampson… dao găm trên lưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-cua-casanova/1929803/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.