Trước rạng sáng ngày hôm sau, Trịnh Tây Dã trong lúc nửa ngủ nửa tỉnh nhận được một cuộc điện thoại, người gọi là Võ Tứ Hải. 
Người này cũng xem là một huyền thoại. Nghe nói ông ta không cha không mẹ, từ nhỏ lớn lên ở Thiếu Lâm Tự, lớn lên đi tu. Tình cờ gặp được Tưởng Kiến Thành, được thuê làm vệ sĩ riêng với mức lương cao, đã làm việc mấy chục năm. 
Trịnh Tây Dã gọi đầu bên kia: "Chú Võ." 
"Cậu Dã." Chú Võ ngày thường rất kín tiếng, phong cách nói chuyện khá cá tính, có thể diễn đạt rõ ràng bằng ba từ thì không bao giờ nhiều thêm một dấu chấm câu, "Lão Tưởng đang đợi cậu ở lầu 3 quán trà Bốn Mùa phố Cửu Uyển, một mình cậu tới đây đi." 
Trong một câu ngắn gọn, cả lý do và ý định đều không được nêu ra, không có đầu và cuối. 
Nói xong, chú Võ tự mình cúp điện thoại. 
Một âm báo bận rỗng phát ra từ ống nghe. 
Trịnh Tây Dã cất điện thoại đi, lau mặt, nhặt chiếc áo thun ở phía sau ghế mặc vào, đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt. 
Vừa xỏ giày vào, đã gặp Tưởng Chi Ngang đi ra ngoài xả lũ. 
Tưởng Chi Ngang không thể mở mắt ra, vò đầu bứt tóc, hỏi: "Anh Dã, sớm như vậy anh đã có việc rồi hả?" 
"Ừm." 
Trịnh Tây Dã cũng không nhiều lời với anh ta, xoay người mở cửa, sải bước rời đi. 
* 
Phố Cửu Uyển nằm ở phía đông Lăng Thành, không dài không ngắn, mấy chục mét, đường hẹp, hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-chay-bong/2648360/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.