Sau khi Trịnh Tây Dã hỏi xong, mọi người đều bị khí thế âm trầm hung hãn như sói của anh làm cho kinh sợ, bọn họ thất thần nhìn nhau, im lặng như ve sầu mùa đông. 
Trần Tam chơi với chiếc vòng tay Phật, đôi mắt lớn bằng hạt đậu xanh hơi nheo lại, trong lòng bắt đầu cân nhắc. 
Anh ta và Trịnh Tây Dã làm việc dưới quyền của Tưởng Kiến Thành, cả hai đều ở Lăng Thành, giao tiếp với nhau rất nhiều nên đương nhiên biết thủ đoạn của Trịnh Tây Dã. Vị gia này nổi tiếng hung ác, tàn nhẫn vô tình đến lục thân không nhận, điên lên ai cũng không nể mặt. 
Lần này Trần Tam nghĩ mình đã có một kế hoạch tốt khi lấy con nhỏ này ra khai đao. Anh ta nghĩ, kết quả cuối cùng, tốt nhất là buộc Trịnh Tây Dã rời khỏi Lăng Thành, cũng có thể cảnh cáo Trịnh Tây Dã, về sau tốt nhất chấp nhận chuyển biến, kính cẩn gọi là anh ta "Tam gia". 
Muốn nói Trần Tam không sợ sao? Tất nhiên là anh ta sợ. 
Nhưng anh ta nghĩ lại, nhìn khắp Lăng Thành, anh ta bây giờ là người đầu tiên dám khiêu chiến Trịnh Tây Dã, bao nhiêu anh em dưới tay anh ta đều đang trợn mắt ngoác mồm nhìn, không nói nhướng mày tỏ vẻ uy quyền, bộ dáng làm căng dù sao cũng phải căng cho đủ. 
Hơn nữa, cuộc sống bị cưỡi trên đầu, Trần Tam thực sự chịu quá đủ rồi. 
Suy nghĩ một hồi, Trần Tam cầm hộp thuốc lá trên bàn lên, lắc ngược hai lần rồi rút ra một điếu. Người bên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-chay-bong/2648341/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.