Sau kỳ thi đại học, bữa tiệc tri ân thầy cô là điều bắt buộc phải có của mỗi lớp tốt nghiệp. Bữa tiệc tri ân của lớp 12-1 sẽ được tổ chức vào buổi tối ba ngày sau. 
"Ồ, nói dễ nghe thì gọi là tiệc tri ân thầy cô, không phải là tiệc chia tay sao?" 
Nghe điện thoại, Dương Lộ buồn bã thở dài, không giấu nổi tiếc nuối, nói: "Hứa Phương Phỉ, mình buồn quá, buổi sinh hoạt lớp cuối cùng mình cũng không về được." 
Đang nói, cô ấy đột nhiên dừng lại, trong đầu chợt nghĩ: "Nếu không mình lập tức đặt vé lén trở về?" 
"Phì." Hứa Phương Phỉ phụt cười một tiếng, đem điện thoại kẹp ở trên vai, từ trong ngăn tủ lấy ra một cái váy sơ mi màu sáng, không nói gì: "Hai tiếng nữa là bắt đầu tiệc tri ân, đừng nói là bay, ngay cả cậu ngồi tên lửa lên mặt trăng cũng không kịp." 
Bả vai Dương Lộ đột nhiên trùng xuống, thê lương nói: "Đúng vậy." 
"Được rồi, đừng buồn." Hứa Phương Phỉ kiên nhẫn mềm mỏng dỗ dành: "Ngoan ngoãn ở lại Vân Thành, chuẩn bị cho tháng sau cậu thi IELTS, biết chưa." 
"OKK." Sau khi Dương Lộ trả lời, một loạt âm thanh ồn ào đột nhiên vang lên. Dương Lộ cầm điện thoại cách vài centimet, trò chuyện với những người khác vài câu rồi nói: "Mình có việc phải làm, tạm thời không nói chuyện với cậu nữa." 
"Vậy cúp máy." Hứa Phương Phỉ nói: "Mình cũng đi thay quần áo." 
Vừa định cúp máy, đầu dây bên kia đột nhiên lại nhỏ giọng nói: "Này! Đợi đã!" 
Hứa Phương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-chay-bong/2648320/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.