Rạng sáng ngày hôm sau, Hứa Phương Phỉ đột nhiên mở mắt ra, giật mình tỉnh lại.
Người đàn ông bên cạnh vẫn chưa rời đi. Chú ý tới sự khác thường của cô, cánh tay dài đang ôm eo cô hơi nhích lên một chút, tự nhiên câu lấy cằm cô, cúi đầu hôn nhẹ lên má cô, nhẹ giọng hỏi: "Gặp ác mộng à?"
"Ừm." Hứa Phương Phỉ quay người đối diện với anh, thân thể nhỏ nhắn thu vào trong ngực anh, hai tay gắt gao ôm eo anh.
Cảm nhận nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của anh và ngửi thấy mùi sữa tắm mát lạnh sảng khoái trên người anh, cô nhắm mắt lại, cảm giác tim đập nhanh cuối cùng cũng từ từ bình tĩnh lại.
Trịnh Tây Dã nhẹ cắn môi cô hai cái: "Mơ thấy gì?"
Hứa Phương Phỉ nhớ lại màu đỏ thẫm kỳ lạ và đáng sợ trong giấc mơ, cô vẫn còn hơi sốc. Cô không muốn nói nhiều nữa, lắc đầu, dụi đầu vào lòng anh như một con mèo, nói: "Không có gì ạ. Anh định khi nào thì đi?"
"Bảy giờ ra ngoài." Trịnh Tây Dã theo thói quen dùng đầu ngón tay vuốt ve gò má và cổ cô, qua lại âu yếm, "Anh có thể nằm với em thêm một lúc nữa."
Đôi bàn tay quanh năm cầm súng, cầm vũ khí sắc nhọn có một lớp chai mỏng trên mu bàn tay và lòng bàn tay, thô ráp, tạo thành sự khác biệt rõ rệt về xúc giác với làn da mỏng manh và mịn màng của cô.
Cô gái nhỏ bị anh xoa xoa, cảm thấy ngứa ngáy có chút khô rát, đỏ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hon-chay-bong/2647185/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.