Cô lấp lửng nói: "Chỉ cần tao dùng trí tuệ của chính mình đi trên con đường nhân sinh hạnh phúc là xong? Tại sao tao phải trở về Hầu phủ? Mày để tao đến nơi đây, còn không phải là muốn cho nguyên chủ sống hạnh phúc một lần nữa?
Hay là đi theo con đường cũ, vào phủ bị người khi dễ, sau đó tùy tiện tìm một tên lưu manh để gả đi. Đánh thì đánh không lại bọn họ, tranh lại tranh không được, chính mình không nắm giữ được vận mệnh, làm lại tất cả có ích lợi gì? Ngươi cho rằng chỉ cầm cầm kỳ thư họa xuất chúng, vận mệnh Hứa Hi có thể thay đổi?”
“Không, không thể sao?” Hệ thống yếu ớt hỏi.
“Không thể!” Hứa Hi trả lời như đinh đóng cột.
“Nhưng mà…” Hệ thống vẫn không bị cô thuyết phục, “Nếu cô cầm kỳ thư họa tinh thông, tài hoa xuất chúng, những công tử quý tộc kia nhất định sẽ tới cửa cầu hôn. Có những lựa chọn tốt, người đến rồi, Hầu phủ cũng sẽ không chọn cho cô tên cặn bã đâu?”
“Tao hỏi mày, vì sao mày trói định với tao đến đây, có phải nhìn trúng chỉ số thông minh của tao không?” Hứa Hi không đáp hỏi lại.
“…… Đúng.” Hệ thống kỳ thật rất muốn không thừa nhận. Nữ nhân này vô lý đều phải giảo ba phần, huống chi đó là sự thật, nó còn có thể không thành thật thừa nhận.
“Đã nhìn trúng chỉ số thông minh của tao, mày nên nghe taoo!” Hứa Hi nói, “Bằng không, mày hủy diệt tao một lần nữa rồi đi trói định với ký chủ tốt hơn đi.”
“……”
Thế giới rốt cuộc trở nên yên tĩnh.
Trong phòng chính, sau khi Hứa Hi đi ra ngoài, trưởng thôn sành sỏi vội vàng cười xoa dịu mọi chuyện: “Ai nha, Hi nhi vẫn hài tử, nghe nói là bị ôm nhầm, hơn mười năm sau mới biết được, trong lòng nhất định không tiếp nhận được, nói lời tức giận cũng là chuyện bình thường. Lưu quản gia, Nguyễn ma ma, các ngươi đại nhân đại lượng, đừng cùng hài tử so đo.”
Nói xong quay mặt về phía Tạ thị nói: Đi thuyết phục đi, Hầu phủ đã tới đón, không muốn đi sao có thể không đi? Hầu phủ sao có thể để nữ nhi thân sinh lưu lạc ở bên ngoài?"
Tạ thị mấp máy môi, biểu tình cực kỳ phức tạp.
Bà đứng lên, đi hai bước, cuối cùng không kìm được quay đầu lại hỏi Nguyễn ma ma: “Nếu Hi nhi không phải hài tử Hứa gia chúng ta, vậy chất nữ nhà ta đâu?”
Nguyễn ma ma cũng biết hôm nay không đem người về, bà ta không có cách nào hồi phủ báo cáo kết quả, còn phải dựa vào Tạ thị đi khuyên Hứa Hi.
Bà ta nói: “Ngũ cô nương lớn lên trong phủ vàng ngọc của Hầu phủ, lão phu nhân, phu nhân đều rất thương yêu nàng. Lão phu nhân, phu nhân đều có ý tứ, để nàng lưu lại Hầu phủ, vẫn tính là cô nương Hầu phủ. Đến khi nàng xuất giá, của hồi môn cùng các cô nương khác giống nhau. Các ngươi cũng có thể đi xem nàng, cùng nàng như thân thích qua lại.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Tạ thị nói liên thanh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]