Đêm khuya người vắng vẻ, chim sâu khẽ hót. 
Yên tĩnh nằm ở trên giường hẹp, Hàn Linh bắt đầu suy nghĩ viễn vông. Thủy Mộ Hoa đột nhiên rời đi, làm cho nàng vô cùng hoang mang. Lúc sau nàng lại cố ý đi tìm hắn một lần, hết thảy nhà trúc cũng chưa từng thay đổi, hiển nhiên hắn chưa từng có trở lại nhà trúc. 
Rốt cuộc hắn đã đi nơi nào? 
Hắn biết trên người nàng trúng độc, cũng biết phương pháp giải độc, chỉ là phương pháp này có chút…… 
Rốt cuộc hắn là ai? 
Nàng nghi vấn đầy bụng, lăn qua lộn lại, có chút khó có thể đi vào giấc ngủ. 
“Linh nhi, đừng lo lắng, người của bang Thiên Ma nếu thật sự tới, nhất định sẽ rơi vào bẫy rập chúng ta bày ra.” 
Nàng nghiêng đầu, vừa lúc chống lại đôi mắt đào hoa của Hàn Như Phong hiện lên tia sáng kỳ dị, chỉ là khóe mắt bầm đen kia vẫn chưa rút đi, có vẻ có chút buồn cười. 
“Ta không phải đang phải suy nghĩ cái này.” 
“Vậy ngươi đang suy nghĩ cái gì?” 
Không nghĩ nói cho hắn chuyện có quan hệ với Thủy Mộ Hoa, nhiều năm ở trên thương trường chìm nổi, để cho nàng trở nên không quá nguyện ý tin tưởng người khác, đặc biệt là người ở bên người, nàng luôn là cẩn thận đề phòng. 
Đôi mắt sáng hơi chuyển động, nàng khẽ cười nói: “Ta là đang suy nghĩ, trong phòng ngủ có hai mỹ nam, lại ăn không được. Ai, thật là phí phạm của trời a.” 
Lời này của nàng vừa nói ra, lập tức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tuyen-phu/1991481/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.