Khi trở lại ký túc xá, Hàn Như Phong liền canh giữ ở bên ngoài cửa, dựa vào khung cửa ngủ gà ngủ gật. Quần áo đơn bạc, thổi trúng làm hắn rét run, hai tay vây quanh, cuộn tròn thân mình.
Hàn Linh nhìn chăm chú vào hắn, ánh mắt hơi lạnh, hắn so với Băng Tư ghê tởm hơn, ở phía sau gương mặt giả nhân giả nghĩa của hắn, không biết ẩn chứa nhiều ít dã tâm. Nàng trực tiếp vòng qua hắn, đi vào phòng tiếp tục ngủ.
Có thể là tiếng bước của nàng chân quá lớn, đánh thức hắn, hắn xoa xoa mắt, nhìn thấy nàng trở về, dị thường cao hứng, bay tới bên người nàng, quan tâm ân cần thăm hỏi: “Linh nhi, ngươi đã đi đâu? Ta rất lo lắng cho ngươi.”
Nếu là không có một màn ở trong rừng phong kia, nàng nhất định sẽ rất cảm động, đáng tiếc trong lời nói quan tâm của hắn đến tột cùng có mấy phần thật, mấy phần giả, nàng không cách nào phân biệt. Nàng không để ý đến hắn, sau khi cởi giày vải, liền lên giường nghiêng người nằm xuống.
Hàn Như Phong có chút không biết nguyên do, tiến lên phía trước nhẹ giọng nói nhỏ: “Linh nhi, ngươi không sao chứ?”
Nàng trở mình, đưa lưng về phía hắn, nhắm mắt nghỉ ngơi. Hắn có chút nghi hoặc và kinh ngạc, ngày thường cho dù nàng lại phiền hắn, cũng sẽ trả lại hắn một hai câu, hoặc là mắng hắn một trận, hôm nay lại khác thường như thế, trong lòng của hắn bất an.
Ở phía sau Băng Tư cũng theo sát vào phòng, gương mặt nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tuyen-phu/1991469/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.