“Yêu Nhi, nàng không có chết đúng hay không? Nàng mau trả lời ta đi!”
“Cha ta nói nàng rơi xuống vực mà chết, ta không tin! Nàng nhất định sẽ không chết, ta có thể cảm giác được nàng còn sống, nàng nhất định còn sống. Nếu nàng nghe thấy thanh âm của ta, nàng liền đáp lại ta một tiếng được không? Ta thật rất nhớ nàng!”
Hàn Linh tránh ở sau tảng đá lớn mà nhìn hắn, tiếng gào tê tâm liệt phế, cảm tình chân thành tha thiết của hắn. Ánh mắt thâm ngưng, tóc bạc áo choàng, ánh mắt u buồn, đều khiến cho lòng người say. Rốt cuộc Yêu Nhi trong miệng hắn đến tột cùng là người cỡ nào, vì sao nhẫn tâm mà rời bỏ hắn như thế? Nàng không khỏi vì hắn không đáng giá, thở dài nói: “Không thể tưởng được người này si tình như thế.”
Thanh âm của nàng khiến cho Dạ Ma Thiên chú ý, ánh mắt kinh hỉ liếc tới bên này. Hàn Linh kinh hãi, sợ hắn muốn cùng nàng trả lại hoa tai, vội lôi kéo Nam Cung Ly thi triển khinh công chạy trốn.
“Chúng ta đi mau, không thể để cho hắn phát hiện ra chúng ta.”
“Tại sao vậy?” Nam Cung Ly khó hiểu, bọn họ cũng không có thù oán, vì sao không thể gặp nhau?
Hàn Linh tức khắc nghẹn lời, vẫn không thể nói với hắn là bởi vì nàng trộm đồ vật của hắn chứ? Dưới chân không có tạm dừng, nàng vừa lôi kéo hắn bay khỏi khe núi, vừa nói: “Nói không chừng hắn là người xấu, bằng không như thế nào sẽ xuất hiện ở bên trong núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tuyen-phu/1991300/quyen-2-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.