Trên thực tế, khi ở phía trên thành lâu, cuộc đối thoại giữa nàng và Long Chi Dực tất cả đều lọt vào trong tai hắn, hắn biết tối nay nàng sẽ cùng Sở Mặc gặp gỡ, chỉ là không rõ thời gian cụ thể. Trong nội tâm, hắn không hy vọng bọn họ gặp mặt, nhưng mà hắn lại không cách nào ngăn cản, vốn tưởng rằng làm nàng mệt đến ở trên giường không động đậy, nàng liền sẽ không lại đi gặp mặt, nhưng sự thật chứng minh, hắn vẫn là thất bại. 
Than nhẹ, bất đắc dĩ, từ trước đến nay không ai bì nổi, trên khuôn mặt tuyệt sắc vô ưu vô lự không biết khi nào đã có nhiều thêm màu sắc không nên có, so sánh với nỗi thống khổ mất đi nàng, hắn thà rằng miễn cưỡng chính mình chịu đựng nam nhân bên người nàng, có lẽ không chỉ hai ba người. Nhẹ nhảy, bay vọt, hắn tựa như một trận gió lạnh, thổi qua bóng đêm, hướng tới phương hướng ngoài cửa thành truy đuổi. Không nghĩ để cho nàng phát hiện chính mình đi theo, nhưng mà hắn cần phải đi theo, ít nhất hắn muốn xác nhận, nàng là an toàn. 
Rừng rậm hoàn toàn bị bóng đêm bao phủ, ánh trăng giãy giụa từ cành lá giữa khe hở mà chiếu xuống. 
Một người ở trong rừng thong thả dạo bước, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh ngoài rừng. Ánh trăng chếch đi, chiếu ra một gương mặt hình dáng lạnh lùng, ánh mắt hắn tan rã, không có tiêu cự, mỗi một bước đều đạp đến cực kỳ cẩn thận trầm ổn. 
Ngoài rừng một tiếng bước chân tới gần, hắn dừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tuyen-phu/1991267/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.