Bắc Thần Hi bỗng dưng quay đầu lại, nhìn chằm chằm phương hướng của căn nhà, cảm giác được sự tình không ổn, vội vàng hạ lệnh nói: “Vào xem cho ta!”
Sau khi Hàn Linh nghe được thanh âm kia, tức khắc thở phào nhẹ nhõm, tin tưởng chuyện bên trong đã đại công cáo thành*. Nàng ngồi trên lưng ngựa, hướng tới trong sân huýt sáo một tiếng, nhiều lần, liền có hai bóng người xuất hiện ở đầu tường.
* Đại công cáo thành (大功告成): Chỉ một ai đó cuối cùng cũng thành công trong một việc gì đó.
“Đi mau!”
Nàng kêu lên, dẫn đầu giục ngựa chạy ở đằng trước.
Mà Hiên Viên Thần thì xách theo Sở Mặc, đá bay một tên thị vệ ngồi trên lưng ngựa, đoạt ngựa của hắn, theo sát Hàn Linh hướng về phía cửa thành chạy như điên. Bắc Thần Hi thấy vậy, tức giận đến phát cuồng, một bên đoạt lấy con ngựa của một tên thị vệ, một bên hô lên hạ lệnh đuổi theo.
Đây là một đêm cuồng dã, cưỡi ngựa chạy như điên ở trên đường đi không người, tiếng gió gào thét, tóc đen bay lên cao. Ánh trăng lạnh lẽo nghiêng nghiêng, chiếu rọi ba người trên lưng ngựa, lòng bay lên cao càng thêm trào dâng.
“Mặc, Thần, chờ chúng ta rời khỏi Triệu quốc, người nào cũng không thể lại ngăn cản chúng ta! Giá ——”
Phía trước chính là cửa thành Nghi Thành, lúc này cửa thành đã đóng, thực hành ban đêm cấm đi lại.
Hai con ngựa vội vàng mà thít chặt, tiếng ngựa hí phá tan tận trời, vang vọng ở trên không Nghi Thành, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tuyen-phu/1991245/quyen-3-chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.