Một buổi trưa thanh bình. Mặt trời nằm trên cao, chiếu những tia nắng chói gắt xuống mặt đất hệt kiểu muốn thiêu cháy mọi thứ... Ào! Ào! Âm thanh chảy xối xả của dòng nước tuôn ra từ ống nhựa như làm mát cái không khí oi bức tĩnh lặng ở khu vệ sinh cấp cao. Đang giặt giũ những chiếc khăn lau thì Bảo Vương ngừng lại, đưa tay khoá vòi nước rồi đứng lặng yên với cái nhìn chằm chằm vào bồn rửa bằng gạch men xịn. Chỉ là cô cần suy nghĩ vài chuyện, nói chính xác hơn là tìm ra cách giải quyết cho tình hình hiện tại không mấy sáng sủa. Gần hai tuần lễ qua ở WOB, Bảo Vương chẳng làm gì ngoài việc vệ sinh dụng cụ, lau chùi dọn dẹp phòng Hair Cut. Cô không hề đụng đến chiếc kéo cắt tóc nào chứ đừng nói đến chuyện làm tóc cho khách hàng hay được trau dồi kỹ năng chuyên môn. Chưa bao giờ Bảo Vương thấm thía bốn từ "lao động khổ sai" như hai tuần qua. Thảo nào, những thợ hành nghề nghiệp dư như Hồng Thuận lại bức xúc với WOB đến thế. Đúng thật chẳng tài nào hiểu nổi chính sách đào tạo nhân tài của beauty salon danh tiếng này rốt cuộc là gì.
Bảo Vương vào WOB không phải để làm lao công phục dịch, cô muốn thể hiện bản thân để chứng tỏ thực lực của mình ở WOB. Và nếu công cuộc lao động khổ sai cứ tiếp tục mãi thì sẽ rất rắc rối. Nhưng trước mắt, Bảo Vương vẫn chưa tìm ra phương án tốt nhất để giải quyết vấn đề. Trịnh Ngân không dễ dàng buông tha cho cô được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tao-mau-toc/80589/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.